Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 742: Đắc Tội (1)

Chương 742: Đắc Tội (1)Chương 742: Đắc Tội (1)
"Đường Kiệt, ngươi có phần quá là vô liêm sỉ rồi." Vừa nói, vừa chỉ về phía Đường phu nhân đang quỳ ở đất, rồi tiếp tục: "Nàng ta vất vả gả cho người, làm việc nhà cho người, nhưng ngươi thì sao, lại vì lợi ích cá nhân của mình mà muốn để nàng ta thay ngươi chịu tội, tim của ngươi làm từ cái gì vậy?"
Đường Kiệt hoàn toàn không hề để ý, sau đó còn nói: "Tô tiểu thư, lần này ta thực sự không nói dối, tất cả mọi thứ đều là do nữ nhân này làm ra. Khóa ngươi lại cũng là ý của nàng ta, Tô tiểu thư, ta không biết phải làm thế nào để ngươi tin, nhưng tất cả những gì ta nói đều là sự thật.
Nếu ngươi không tin, hãy đi hỏi nàng ta."
Tô Ngưng Nguyệt chưa kịp mở lời, nữ nhân kia đã trực tiếp quỳ xuống, dập đầu, sau đó nói: "Tô đại nhân, Tô tiểu thư, tất cả mọi thứ phu quân ta nói đều là sự thật. Tất cả mọi chuyện đều là do ta xúi giục phu quân ta làm. Nếu như các ngươi muốn trách thì hãy trách ta, đều là lỗi của ta."
Đường Kiệt nhìn thấy Đường phu nhân cuối cùng đã nhận tội lỗi, cả người đã nhẹ nhõm đi không ít. Ông ta nghĩ, lần này, họ sẽ không còn lý do nào để giết mình nữa, bọn họ thật là đã xem nhẹ mình quá, nói sao thì, ông ta cũng là người đã trải qua quan trường. Người này, vẫn là còn quá non trẻ.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn chằm chằm Đường phu nhân. Nàng thật sự sợ rằng nàng ta sẽ ngốc nghếch không biết chuyện gì mà nhận hết tội trạng này, dựa vào cái gì chứ? Chỉ vì ông ta là trượng phu của mình, nên Đường phu nhân phải nhận tội cho Đường Kiệt sao?
Nhưng Đường phu nhân vốn là một nữ tử coi trượng phu như là trời, nếu có thể lấy mạng của nàng ta đổi lấy sinh mạng của trượng phu, nàng ta nghĩ, nàng ta chắc chắn sẽ đồng ý.
"Đại nhân, phu quân của ta nói đúng. Tất cả mọi chuyện đều do một mình ta làm. Là ta bảo trượng phu nhận công lao của muội muội người, cũng là ta nảy ra ý tưởng để Đường Ý cưới muội muội người, thậm chí là ta đã nhốt muội muội người lại. Tô đại nhân, tất cả đều do một mình ta mà ra, xin người hãy tha cho phu quân ta." Đường phu nhân khóc lóc mà nói những lời này.
Tô Ngưng Nguyệt thực sự tức giận, nàng không thể nào ngờ được Đường phu nhân lại là người như vậy, thật sự có người đi nhận tội thay phu quân của mình.
"Ngươi có phải tên ngốc không? Đang bình thường lại đi nhận tội thay cho phu quân của ngươi, chuyện ngươi chưa từng làm tại sao lại phải nhận chứ?" Tô Ngưng Nguyệt trực tiếp chỉ vào nàng ta chất vấn.
Đường phu nhân ngẩng đầu nhìn Tô Ngưng Nguyệt, trên môi nở một nụ cười: "Tô tiểu thư, có lẽ ta là nữ tử như vậy, cả đời này cũng không còn cách nào cứu được."
Đường Kiệt nghe thấy thì trên mặt là vẻ mặt đau khổ không nỡ, nhưng lúc này trong lòng ông ta, đã nhẹ nhõm. Có người nhận tội thay mình, vậy là tốt rồi.
Đường Kiệt lúc này hét lớn: "Tô đại nhân, hạ quan chỉ là nhất thời bị người khác xúi giục, xin Tô đại nhân thương xót."
Tô Mộc đương nhiên cũng nhìn ra bên trong có sự kỳ lạ, hắn ta chỉ về phía Đường phu nhân, nói: "Nàng ta là phu nhân của ngươi, các ngươi là cùng một tộc, tội nàng ta phạm phải cũng giống như ngươi đã phạm, các ngươi vẫn phải chết cùng nhau."
"Ta muốn hưu thê (*)." Đường Kiệt buộc miệng nói ra câu này. Sau khi nói ra, ông ta càng cảm thấy đây là một biện pháp tốt. Do đó, ông ta lại nói một lân nữa: "Tô đại nhân, ta muốn hưu thê."
(*Bỏ vợ)
Đường phu nhân làm thế nào cũng không thể ngờ rằng trượng phu của mình vì để thoát khỏi tội danh, không chỉ bắt nàng ta giúp đỡ nhận tội, mà còn muốn bỏ nàng ta. Nàng ta nhất thời không biết phải làm thế nào. Tô Mộc nhìn Đường phu nhân, rồi lại nhìn vê phía Đường Kiệt, sau đó nói: "Tổng tham mưu Đường, ngươi chắc chắn muốn hưu thê chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận