Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 311: Sự Hổ Thẹn, Áy Náy Của Lão Gia Tử (2)

Chương 311: Sự Hổ Thẹn, Áy Náy Của Lão Gia Tử (2)Chương 311: Sự Hổ Thẹn, Áy Náy Của Lão Gia Tử (2)
"Ca ca, huynh nói thử xem có phải Tiểu Thần đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt có đôi chút lo lắng mà nói với Tô Mộc.
Tô Mộc nghe những gì mà Tô Ngưng Nguyệt nói thì lắc đầu.
"Sẽ không đâu, chắc chắn là Tiểu Thân sẽ ngoan ngoãn nghe giảng bài mà, có lẽ là đệ ấy thể hiện quá tốt cho nên bị giáo thư tiên sinh giữ lại để khen ngợi rồi chăng!" Tô Mộc nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Trong khi hai người họ còn đang nói chuyện với nhau, họ chợt nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé quen thuộc ở đằng xa đang bước về phía mình một cách chậm rãi.
Khi Tô Ngưng Nguyệt vừa nhìn thấy Tô Thần, nàng vội vàng cất tiếng gọi Tô Thần.
"Tiểu Thần ở bên này!" Nhưng nàng không ngờ được rằng Tô Thần ở bên đó lại chẳng có chút phản ứng gì.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy như vậy, nàng chợt cảm thấy có gì đó không ổn.
"Lẽ nào Tiểu Thần thật sự đã xảy ra chuyện gì rôi hay sao?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ trong lòng.
Vừa mới nghĩ đến đây, nàng lập tức đưa mắt nhìn về phía Tô Mộc ở bên cạnh.
Lúc này nàng nhìn thấy đôi lông mày của cậu cũng đang nhíu chặt lại với nhau, Tô Ngưng Nguyệt lập tức đi vê phía của Tô Thần.
"Tiểu Thần à, có chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?" Khi ấy, Tô Ngưng Nguyệt đi đến trước mặt Tô Thần và nói với Tô Thần.
Tô Thần vừa nghe thấy những lời mà Tô Ngưng Nguyệt nói thì lập tức ngẩng đầu lên và nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt đang đứng ở bên cạnh. "Tỷ tỷ, không sao đâu." Tô Thần có đôi chút không vui mà cất tiếng nói, mặc dù Tô Thần đang tự khống chế nỗi buồn của bản thân mình, nhưng Tô Ngưng Nguyệt vẫn có thể nhận ra có điều gì đó không ổn.
Nhưng lúc đó Tô Ngưng Nguyệt cũng không nói quá nhiều đến việc chuyện gì đã xảy ra nữa.
"Tiểu Thần, chúng ta đi thôi, tỷ tỷ đưa đệ đi tìm gia gia." Tô Ngưng Nguyệt vừa kéo Tô Thần đi vừa nói với nó.
Tô Thân nghe thấy những gì mà Tô Ngưng Nguyệt nói thì lại dừng bước và ngước mặt lên nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
"Tỷ tỷ, tại sao lại muốn đi tìm gia gia?" Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt một cách hoang mang.
Khi nghe những lời của Tô Thần, Tô Ngưng Nguyệt khẽ thở dài.
"Gia gia ra ngoài rồi xảy ra chút chuyện."
"Gia gia bị thương có nghiêm trọng không ạ?" Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt với vẻ đầy quan tâm, lo lắng.
Tô Ngưng Nguyệt nghe những gì mà Tô Thần nói thì lắc đầu.
"Cũng không được tính là nghiêm trọng đâu, Tiểu Thần đừng quá lo lắng, đệ đi gặp gia gia rồi sẽ biết thôi." Tô Thân khẽ gật đầu.
Cứ như vậy mà hai người họ đi đến bên cạnh Tô Mộc.
Lúc này, Tô Mộc nhìn thấy biểu cảm của Tiểu Thần, cậu cảm thấy có chuyện gì đó không ổn.
"Tiểu Thần à, đệ bị làm sao vậy?" Tô Mộc nói.
Tô Thần nghe thấy những gì mà Tô Mộc nói, thì lắc đầu.
Tô Thần còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, thì Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh đã vội cất tiếng chen ngang vào giữa cuộc trò chuyện giữa hai người họ. "Không sao đâu mà ca ca, chỉ là Tiểu Thần cảm thấy có hơi khó chịu khi đến học đường vào ngày đầu tiên mà thôi, chúng ta mau đi tìm gia gia thôi, nương thân vẫn còn đang đợi chúng ta đó." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Mộc.
"Ừm, được rồi."
Tô Mộc cũng không để ý nhiều nữa mà đưa Tô Ngưng Nguyệt và Thần Nhi trở về nhà cũ, Liễu Ninh nhìn thấy họ thì cũng chẳng thèm làm khó họ.
Suy cho cùng thì một chút nữa thôi họ sẽ đưa lão gia tử Tô gia rời khỏi nơi này và sẽ không bao giờ quay lại nữa.
"Nhanh chóng rời khỏi nơi này đi, để tránh ta lại cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy các ngươi!" Liễu Ninh thầm nghĩ trong lòng.
Khi Tô Mộc và những người khác đi đến phòng của lão gia tử Tô gia, Tô Thần vừa nhìn thấy lão gia tử Tô gia đang nằm trên giường thì vội vàng chạy đến bên cạnh lão gia tử Tô gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận