Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 633: Tuyển Người (1)

Chương 633: Tuyển Người (1)Chương 633: Tuyển Người (1)
Đôi đũa đang gắp dưa chua trong tay của Ngô phu tử trực tiếp rơi trên trên bàn, sau đó ông ta nhìn về phía Ngô Nhiễm, hỏi: "Nhiễm Nhị, nó nói thật sao?"
Ngô Nhiễm vội gật đầu: "Phụ thân, là thật đó, Chu Dật Thần đứng đầu bảng. Phụ thân, người có vui không?”
Ngô phu tử thực sự kinh ngạc, vốn dĩ ông ta cho rằng cái tên tiểu tử kia chỉ là khoác lác, không ngờ hắn không chỉ thi đậu mà còn đứng đầu bảng, xem ra người này vẫn là một người có thiên phú.
Tin tức Chu Dật Thần thi đậu thủ khoa đã lan truyên khắp huyện Thanh Phong, hiện tại mọi người đều đã biết tên tiểu tử làm việc ở quán điểm tâm Tô Ký kia đã đậu khảo thí, còn là đứng thứ nhất.
Trong chớp mắt, Chu Dật Thần đã nổi tiếng khắp huyện Thanh Phong, mọi người đều đến quán điểm tâm Tô Ký để được nhìn thấy phong thái của người đứng đầu bảng vàng, cho nên quán điểm tâm Tô Ký vốn đã đông khách nay lại càng trở nên tấp nập hơn.
Tô lão gia tử còn đang cảm thán nói: "Ha, không ngờ cái tên ngốc to con Chu Dật Thần kia cũng có thể mang về nhiều mối làm ăn như vậy nha."
Bây giờ mỗi lần Tô lão gia tử nhìn thấy con số của tiền kiếm về, ông đều sẽ nhìn Chu Dật Thần chằm chằm, khiến cho Chu Dật Thần lần nào cũng không thể nói nên lời.
Sau khi Chu Dật Thần thi đậu, hắn liền bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi tú tài sau đó, bởi vì Chu Dật Thần muốn chuyên tâm đọc sách nên không thể lại đến quán điểm tâm Tô Ký làm việc, gánh nặng của Tô lão gia tử liền bắt đầu tăng thêm, mỗi ngày ông đều vội đến hoảng, không thể lo liệu hết mọi việc, cho nên Tô lão gia tử liền muốn lại mời một người tới hỗ trợ.
Tô Ngưng Nguyệt muốn để Chu Dật Thần viết một thông báo tuyển người, khiến cho mọi người đều có thể biết đến, sau đó có thể đến đây nhận lời mời, nhưng không ngờ lại bị Tô lão gia tử phản đối.
"Ta không cần người lạ, lỡ như tay chân hắn không sạch sẽ lấy đò trong tiệm đi thì sao, tuổi ta đã lớn rồi, làm gì còn khả năng lo nhiều như vậy, chắc chắn ta cũng không biết được mấy chuyện này. Hơn nữa, tiền trong tiệm không phải là để hắn đến quản lý hay sao? Lỡ đâu hắn làm giả sổ sách thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó không phải chúng ta lại càng mệt hay sao, ta thà chính mình vất vả một chút cũng không muốn mời người xa lạ tới."
Tô Ngưng Nguyệt cũng không biết nên thuyết phục gia gia của nàng như thế nào, bởi vì ở trong mắt Tô lão gia tử, người ngoài đều không đáng tin, đặc biệt là chuyện liên quan đến tiền này, không có ai là không tham của. Cho nên loại chuyện như vậy người ngoài đều không thể nhúng tay vào.
Tô Ngưng Nguyệt không lay chuyển được ý muốn của Tô lão gia tử, chỉ đành đồng ý, nhưng khi nàng nhìn dáng vẻ mệt mỏi của gia gia vẫn là muốn tìm người phụ giúp ông một chút.
Đại Vượng phải ở lại bên cạnh để giúp nàng xử lý công việc, nếu không thì hắn là người thích hợp nhất để chọn. Tuy nhiên cũng không biết hai tỷ muội Phương Phương cùng Phương Phân có đồng ý ra mặt hay không?
Vì thế nàng liên đến Phương gia, từ ngày hai tỷ muội các nàng mang canh gà có chứa nước suối trong không gian của nàng về nhà, mẫu thân của các nàng đã tốt lên rất nhiều, ngay cả đệ đệ của bọn họ từ bộ dáng gầy yếu trước kia cũng bắt đầu trở nên trắng trẻo mập mạp. Cho nên, mấy ngày gần đây Phương gia trải qua càng ngày càng vui vẻ.
Nàng vừa đến liền đi thẳng vào vấn đề nói: "Phương Phương tỷ, Phân Phân tỷ, lần này ta tới đâu liền đi vào vấn đề nói thẳng vậy, các ngươi có hứng thú muốn kiếm chút tiên hay không?”
Nghe thấy có thể kiếm tiền, ánh mắt của hai tỷ muội đều sáng lên. Không phải các nàng quá tham tiền mà là gia đình bọn họ thực sự đang gặp khó khăn, từ khi mẫu thân lâm bệnh, bọn họ đã bỏ ra không ít tiền để xem bệnh cho bà, tuy rằng hiện tại bệnh tình của mẫu thân cũng đã có khởi sắc, nhưng trong nhà vẫn còn thiếu tiền của người ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận