Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 433: Giải Cứu Hàn Vũ Đồng. (2)

Chương 433: Giải Cứu Hàn Vũ Đồng. (2)Chương 433: Giải Cứu Hàn Vũ Đồng. (2)
Khi Hàn Vũ Đồng nhìn thấy Thiên Vũ Hàng đến, nàng ta vô cùng vui vẻ.
Lúc Hàn Vũ Đồng vừa nghĩ muốn đi tới bên cạnh Thiên Vũ Hàn, lại bị hai người bên cạnh nàng ta cản lại.
"Các ngươi làm cái gì vậy?" Lúc này Hàn Vũ Đồng cau mày nói với hai người đó.
"Bọn họ không phải là người của Bổn Vương, bọn họ là người muốn giết ngươi." Thiên Vũ Hàn dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai người đó nói.
Khi hai người đó nhìn thấy dáng vẻ như vậy của Thiên Vũ Hàn, bọn họ cũng không biết tại sao thế mà lại cảm thấy có một luồng không khí lạnh thổi đến bọn họ.
Lúc này Thiên Vũ Hàn đưa mắt ra hiệu cho Tiểu Lục.
Động tác của Tiểu Lục liền nhanh như chớp đem Hàn Vũ Đồng mang tới bên cạnh Thiên Vũ Hàn.
Hai người đó nhìn thấy Tiểu Lục vậy mà có thân thủ như thế, bọn họ đều từ bỏ phản kháng, vừa mới nghĩ muốn chạy trốn nhưng đã bị Thiên Vũ Hàn nhìn ra từ sớm.
"Đứng lại!" Thiên Vũ Hàn nói với bọn họ.
Hai người đó nghe thấy lời Thiên Vũ Hàn nói, bọn họ thế mà thực sự ngoan ngoãn dừng lại.
"Là ai phái các ngươi tới đây?” Thiên Vũ Hàn nói với hai người đó.
Hai người đó nghe thấy lời Thiên Vũ Hàn nói, cũng không nói gì.
Tiểu Lục nhìn Thiên Vũ Hàn bên cạnh.
"Vương gia, Tiểu Lục đem bọn họ mang đi nghiêm gia bức cung, Tiểu Lục không tin bọn họ sẽ không nói ra sự thật!" Thiên Vũ Hàn nghe thấy những lời này của Tiểu Lục thì gật đầu.
Tiểu Lục liền đi về phía hai người đó, lúc này hai người đó đột nhiên phun ra một ngụm máu đen rồi ngã xuống đất.
"Vương gia, đây là xảy ra chuyện gì?" Lúc này, Tiểu Lục nhìn Thiên Vũ Hàn nói.
"Bọn họ uống thuốc độc tự tử rồi, ngươi xử lý thi thể một chút." Thiên Vũ Hàn nói xong, nhìn Hàn Vũ Đồng ở bên cạnh.
"Nhanh trở về nhà đi, người nhà của ngươi đều đang lo cho ngươi đó." Thiên Vũ Hàn nói với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng nghe thấy những lời này của Thiên Vũ Hàn thì vội vàng gật đầu.
"Ngài là cố ý tới cứu ta phải không?" Hàn Vũ Đồng nói với Thiên Vũ Hàn.
"Không phải." Sau khi Thiên Vũ Hàn nói xong những lời này liền rời đi.
Hàn Vũ Đồng nhìn thấy dáng vẻ cao lãnh của Thiên Vũ Hàn như vậy, sâu sắc thở dài một hơi.
"Bất kể như thế nào thì ngài cũng đã cứu ta, cả đời này của ta liên nhất định dựa vào Ngài rồi!" Hàn Vũ Đồng suy nghĩ trong lòng.
Sau khi Tiểu Lục mang hai thi thể đó đi xử lý xong, quay người đã thấy Thiên Vũ Hàn rời đi rồi, Tiểu Lục thở dài một hơi.
Lúc này, Tiểu Lục nhìn thấy Hàn Vũ Đồng vẫn còn đứng ở đó ngây ngốc nhìn theo bóng hình Thiên Vũ Hàn rời đi.
Sau khi Tiểu Lục nhìn thấy liền đi vê phía Hàn Vũ Đồng.
"Nhị tiểu thư Hàn gia, ngài mau trở về nhà thôi, ở đây vẫn còn nguy hiểm." Tiểu Lục nói với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng nghe thấy những lời này của Tiểu Lục, thì nhìn Tiểu Lục ở bên cạnh.
"Vương gia nhà ngươi là cố ý tới cứu ta phải không?" Tiểu Lục nghe thấy những lời này của Hàn Vũ Đồng cũng không biết nên trả lời như thế nào.
"Tiểu Lục còn có việc, nên xin cáo lui trước." Sau khi Tiểu Lục nói xong liền rời đi
Hàn Vũ Đồng nhìn xung quanh một bóng người cũng không có thì cảm thấy vô cùng sợ hãi, vội vàng theo Tiểu Lục rời khỏi nơi nguy hiểm này.
Cả một đường, Tiểu Lục lo lắng Hàn Vũ Đồng sẽ còn gặp phải nguy hiểm, vì vậy Tiểu Lục đích thân tiễn Hàn Vũ Đồng tới tận Phủ Thừa tướng rồi mới quay về.
Sau khi Hàn Vũ Đồng trở về Phủ Thừa tướng, việc nàng ta làm đầu tiên chính là tìm Mẫu thân của nàng ta.
Hàn Vũ Đồng đi đến phòng của Mẫu thân nàng ta thì trực tiếp mở cửa ra đi vào.
"Mẫu thân." Lúc này, Thừa tướng Phu nhân đang lo lắng cho Hàn Vũ Đồng, thì nghe thấy giọng nói của con gái bảo bối của mình, vội vàng đi ra.
"Vũ Đồng, thực sự là con sao?" Thừa tướng Phu nhân bước nhanh đến bên cạnh Hàn Vũ Đồng, nhìn Hàn Vũ Đồng trước mặt rồi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận