Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 172: Nay Không Băng Xưa (1)

Chương 172: Nay Không Băng Xưa (1)Chương 172: Nay Không Băng Xưa (1)
"Ai, nha đầu ngốc này!" Lúc này Thừa tướng phu nhân cũng không biết nên nói gì cho đúng với Hàn Vũ Đồng.
"Sáng sớm nay con đã ra cửa, ta nghĩ lúc này chắc con cũng mệt mỏi rồi, con nghỉ ngơi sớm đi." Thừa tướng phu nhân nhẹ nhàng nói với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng nghe thấy mẫu thân mình nói vậy bèn gật gật đầu.
"Vâng mẫu thân." Cứ như vậy sau khi Thừa tướng phu nhân nói dứt lời xong liền rời khỏi phòng của Hàn Vũ Đồng.
Thừa tướng phu nhân dặn dò Hà Hương để nàng ta chú ý tới Hàn Vũ Đồng nhiều hơn.
Bà ta sợ Hàn Vũ Đồng xảy ra chuyện, Hà Hương nghe thấy Thừa tướng phu nhân nói vậy bèn vội vàng gật gật đầu.
"Phu nhân, người yên tâm, ta nhất định sẽ chú ý tới tiểu thư." Thừa tướng phu nhân nghe Hà Hương nói vậy liền trở vê phòng của mình.
Kỳ thật ở trong nhà Liễu Ninh, Tô lão gia tử còn đang suy nghĩ tới chuyện lần trước Tô Ngưng Nguyệt đến đưa chứng cứ tới cho ông ấy. Ông ấy thật không ngờ trước kia lại đối xử với nhà của Tô Ngưng Nguyệt như vậy, thế mà đám người Tô Ngưng Nguyệt lại còn không tính toán tới hiềm khích trước kia.
"Chẳng lẽ là ta làm sai sao?" Lúc này, Tô lão gia tử thầm nghĩ.
"A, sao lão gia tử hôm nay lại ra bên ngoài đi dạo rồi." Liễu Ninh đi tới nói với Tô lão gia tử.
Lúc Tô lão gia tử nghe thấy Liễu Ninh nói vậy vô cùng tức giận, ông ấy thật không ngờ Liễu Ninh càng ngày càng quá phận, thậm chí ngay cả một người phụ thân cũng không dạy nổi!
Nhưng là hiện tại ông ấy cũng không có cách nào với Liễu Ninh, bởi vì dù sao hiện tại ông ấy đã già rồi, vẫn còn phải dựa vào Liễu Ninh chăm sóc mình.
Kỳ thật ông ấy không hề biết là Liễu Ninh sớm đã có tính toán bỏ rơi ông ấy rồi.
Liễu Ninh thấy Tô lão gia tử không hiểu mình, bà ta thấy Tô lão gia tử như vậy cũng không để ý, mà tiếp tục nói với Tô lão gia tử.
"Qua mấy ngày nữa là đại thọ sáu mươi của người, người yên tâm, con sẽ tổ chức tiệc mừng thọ cho người, lúc đó con sẽ mời tôn nữ bảo bối của người đến chúc thọ người.
Tô lão gia tử không biết ý đồ thật sự của Liễu Ninh khi muốn tổ chức tiệc mừng thọ cho ông ấy.
Liễu Ninh nói xong cũng không đợi Tô lão gia tử trả lời liền rời đi, Tô lão gia tử liền thở dài.
Ông ấy không ngờ sẽ có ngày bản thân rơi vào bước đường này.
"Tỷ, chúng ta đi lâu vậy rồi sao vẫn chưa tìm thấy trái cây?" Tô Thân không kiên nhẫn nói với Tô Ngưng Nguyệt ở phía trước.
Tô Ngưng Nguyệt nghe vậy liền dừng lại, xoay người nhìn Tô Thần.
"Tiểu Thần, đệ phải kiên nhẫn, ta tin rằng ở phía trước sẽ có loại trái cây ta muốn tìm, đến lúc đó ta sẽ làm món tráng miệng cho đệ ăn." Tô Ngưng Nguyệt dỗ dành Tô Thần.
Tô Thần lúc này mới vực dậy tinh thần, gật đầu với Tô Ngưng Nguyệt.
"Được rồi tỷ!" Tô Mộc thấy Tô Thần như vậy cũng không biết phải nói gì.
Họ tiếp tục đi về phía trước, còn Bắc Minh cẩn thận theo sau họ, Bắc Minh không biết Tô Ngưng Nguyệt muốn làm gì.
Hắn ta viết một bức thư cho Thiên Vũ Hàn ở kinh thành xa xôi vê những chuyện hằng ngày của Tô Ngưng Nguyệt, hắn ta biết Thiên Vũ Hàn rất muốn biết tình hình gần đây của Tô Ngưng Nguyệt. Thiên Vũ Hàn cưỡi ngựa hãn huyết bảo (*) của hắn đến bãi săn, hắn muốn đi săn để phát tiết tâm tình trong lòng, nhưng chưa vào đến bãi săn đã bị người canh giữ bãi săn cản lại.
(“Ngựa hãn huyết bảo: Akhal-Teke là một giống ngựa có nguồn gốc từ Turkmenistan nơi chúng được tôn vinh làm biểu tượng quốc gia Akhal-Teke thuộc giống ngựa thuần chủng nhất thế giới. Loài ngựa này có tốc độ phi mã cực nhanh và khả năng chịu đựng vô cùng dẻo dai; được cho là loài ngựa hãn huyết bảo (ngựa ra mồ hôi đỏ như máu) trong truyền thuyết cũng như tiểu thuyết Anh hùng xạ điêu của Kim Dung gây xôn xao dư luận. )
"Đứng lại, là ai mà dám xông vào bãi săn hoàng giai"
Bạn cần đăng nhập để bình luận