Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 260: Tiểu Thư Gặp Nguy Hiểm (1)

Chương 260: Tiểu Thư Gặp Nguy Hiểm (1)Chương 260: Tiểu Thư Gặp Nguy Hiểm (1)
Nàng ta đi được nửa đường, đột nhiên nhớ ra mình không thể để Hàn Vũ Đồng ở lại một mình trong cung Vĩnh Ninh, cho nên Hà Hương tìm được hai cung nữ rồi bảo bọn họ đến canh ở cửa cung Vĩnh Ninh cho Hàn Vũ Đồng.
Hạ Hương nói cho bọn họ biết có chuyện gì xảy ra thì lập tức đẩy cửa đi vào.
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Hà Hương yên tâm rời khỏi hoàng cung.
Lúc này, trong cung Vĩnh Ninh, Hàn Vũ Đồng nhìn tượng phật được chế tạo, không ngừng khen ngợi.
"Bức tượng phật này thật sự rất tốt." Hàn Vũ Đồng vừa nói vừa đi đến phía sau tượng phật, nơi đó có một cơ quan, Hàn Vũ Đồng mở nó ra.
"Nơi này vừa hay có thể chứa được một người." Hàn Vũ Đồng nhìn bên trong tượng phật nói.
"Ta xem lần này ngươi còn chạy đi đâu!" Hàn Vũ Đồng nghĩ thầm trong lòng.
Sau khi đến cung Vĩnh Ninh bọn họ đã cẩn thận tìm kiếm trong cung Vĩnh Ninh, nhưng không tìm thấy ai trốn trong cung Vĩnh Ninh.
Hàn Vũ Đồng nghĩ rằng chắc chắn người đó sẽ đến cung Vĩnh Ninh vào ban đêm, vì vậy nàng ta đã yêu cầu Hà Hương canh gác bên ngoài cung Vĩnh Ninh.
Lúc này, dường như Thiên Vũ Hàn nghĩ đến điều gì đó nên đã rời khỏi vương phủ.
Dường như Hà Hương đã chạy suốt quãng đường về phủ. Khi nàng ta đi vào phòng của thừa tướng phu nhân thì phát hiện thừa tướng phu nhân không có ở trong phòng. Hà Hương đi tìm thừa tướng phu nhân khắp nơi.
"Phu nhân đi đâu rồi?" Hà Hương nhìn thấy một nha hoàn lập tức hỏi nàng ta. Nha hoàn kia nghe Hà Hương hỏi vậy thì lắc đầu.
"Hà Hương tỷ, ta cũng không biết phu nhân đã đi đâu, bây giờ ngài ấy không có ở trong phủ." Nha hoàn kia nói với Hà Hương.
Nghe thấy vậy Hà Hương sững sờ, nàng ta không biết phải làm gì.
"Cả lão gia và phu nhân đều không ở trong phủ, vậy phải làm sao bây giờ? Tiểu thư sẽ không xảy ra chuyện gì chứ!" Hà Hương nghĩ thầm trong lòng.
"Hà Hương tỷ, xảy ra chuyện gì vậy, sao tỷ lại muốn tìm phu nhân vậy?" Nha hoàn kia hỏi Hà Hương.
"Nơi này không có việc của ngươi, nên làm gì thì cứ làm đi." Cứ như vậy, sau khi nha hoàn kia nghe Hà Hương nói thì nhanh chóng rời khỏi đó.
Lúc này đầu Hà Hương rất đau, mí mắt không ngừng nhảy lên.
"Phải làm sao bây giờ?" Lúc này Hà Hương đang suy nghĩ, đột nhiên Hà Hương nghĩ đến một người, đó chính là Thiên Vũ Hàn.
Hà Hương cảm thấy Thiên Vũ Hàn có thể thuyết phục được Hàn Vũ Đồng để Hàn Vũ Đồng trở về.
Nghĩ như vậy, nàng ta vội vàng rời khỏi phủ thừa tướng, nhanh chóng chạy về phía phủ của Thiên Vũ Hàn.
Điều mà lúc này Hà Hương không biết đó là Thiên Vũ Hàn đã rời khỏi vương phủ từ lâu rồi.
Bắc Minh vẫn luôn canh giữ trước cửa nhà Tô Ngưng Nguyệt.
"Sao hôm nay không thấy Tô cô nương ra ngoài." Bắc Minh thâm nghĩ.
Điều mà Bắc Minh không biết là lúc này Tô Ngưng Nguyệt vẫn đang ngủ.
Trong lúc đang ngủ mơ, Tô Ngưng Nguyệt không biết tại sao lại nhiên nhớ tới chuyện của Diêu Xuân, vì vậy nàng buộc mình phải tỉnh dậy từ giấc mơ.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt tỉnh lại, nàng vỗ vỗ đầu. "Sao mình lại ngủ lâu như vậy, mẫu thẫn vẫn còn chưa thức dậy đúng không?" Khi Tô Ngưng Nguyệt nghĩ đến đây, nàng vội vàng càm theo râu và bình đựng máu của huyết nhân sâm rồi rời khỏi phòng.
Tô Ngưng Nguyệt nhẹ nhàng đến phòng Diêu Xuân, mở cửa, thấy Diêu Xuân vẫn còn đang ngủ trong phòng.
Sau khi Tô Ninh Nguyệt nhìn thấy vậy nàng thở phào nhẹ nhõm. Tô Ngưng Nguyệt rón rén đi vào, từ từ đến trước mặt Diêu Xuân.
"Thật tốt quá, mẫu thân vẫn còn đang ngủ." Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ trong lòng.
Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt chậm rãi lấy cái chai kia ra, rót máu trong chai lên trán và tay của Diêu Xuân.
Nói đến cũng rất kỳ lạ, khi máu nhỏ giọt vào thì ngay lập tức bị da của Diêu Xuân hấp thụ hết, không có một dấu vết nào cả.
Nhìn thấy vạy Tô Ngưng Nguyệt sững sờ một lúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận