Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 457: Đào Rau Vô Tình Gặp Thiên Vũ Hàn. (1)

Chương 457: Đào Rau Vô Tình Gặp Thiên Vũ Hàn. (1)Chương 457: Đào Rau Vô Tình Gặp Thiên Vũ Hàn. (1)
"Ừm, mai gặp lại." Nói xong, Tô Ngưng Nguyệt rời khỏi hệ thống canh tác, vừa ra ngoài đã thấy mẫu thân của mình - Diêu Xuân đang dọn dẹp sân.'Mẫu thân, để con." Tô Ngưng Nguyệt lập tức đoạt lấy cây chổi trong tay Diêu Xuân, bắt đầu quét dọn.
"Nữ nhi của ta quả đúng là có nghìn vàng cũng chẳng đổi được, sau này nếu có người cưới cô nương nhà ta, nhất định là rất có phúc." Diêu Xuân đứng bên cạnh nhìn nữ nhi quét sân, trên mặt đầy sự nhẹ nhõm, bà ấy cũng bắt đầu chọc ghẹo nữ nhi của mình, lúc này khuôn mặt Tô Ngưng Nguyệt hết đỏ lại trắng, chỉ sợ chỉ có một mình nàng biết trong lòng dàng hiện lên gương mặt của Thiên Vũ Hàn.
"Mẫu thân, người nói cái gì vậy, người ta còn nhỏ mà." Mặt của Tô Ngưng Nguyệt ửng đỏ cả lên.
"Đúng rồi, mẫu thân, ngày mai con muốn đi đào rau dại." Tô Ngưng Nguyệt chợt nhớ đến chuyện này, bèn nói.
"Sao đột nhiên lại muốn đi đào rau dại vào ngày mai? Chả phải nhà chúng ta vẫn còn đồ ăn đó sao. Thôi, đừng đi con." Diêu Xuân nghĩ đến tình cảnh lần đầu tiên Tô Ngưng Nguyệt đi đào rau gặp trời mưa, phải trốn trong sơn động, trong lòng bà ấy cảm thấy hơi lo lắng.
"Mẫu thân, người để con đi, con không sao đâu, chắc chắn sẽ trở về bình an." Tô Ngưng Nguyệt cam đoan với Diêu Xuân, cố gắng hết sức để giành được sự đồng ý của bà ấy.
"Được rồi, được rồi, cái cô nương này, suy nghĩ của con càng lúc càng nặng rồi, ta cũng không quản lý được con nữa. Con đi đi, thế nhưng nhất định phải chú ý an toàn, nếu mai con mà gặp bất trắc gì thì sau này ta không bao giờ cho đi nữa." Diêu Xuân nói vậy, xem như là đã đồng ý với Tô Ngưng Nguyệt.
Sáng hôm sau. "Mẫu thân, con đi đào rau đây ạ." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
"Đợi chút đã, con chưa ăn điểm tâm đã đi rồi sao? Ăn cơm rồi hãy đi, nhé?" Tuy rằng Diêu Xuân đã đồng ý cho Tô Ngưng Nguyệt đi đào, nhưng cũng phải bắt Tô Ngưng Nguyệt ăn điểm tâm đã, không ăn cơm mà đi ngay thì được nửa đường chắc chắn sẽ đói bụng: "Còn nữa, ta cho con chút tiên, đến trưa con có thể tới chợ gần đó mua cái gì đó mà ăn."
"Cảm ơn mẫu thân, cơ mà hiện tại con không ăn cơm đâu, mẫu thân, chốc nữa thôi là thời tiết sẽ nóng lên ngay đấy, con phải đi liền bây giờ." Nói xong, Tô Ngưng Nguyệt hối hả chạy đi, sợ kỹ năng diễn xuất của mình không vượt qua được khâu kiểm tra và bị Diêu Nhân nhìn ra.
"Đứa nhỏ này, càng ngày càng lỗ mãng, chẳng dịu dàng tí nào." Diêu Xuân vừa lắc đầu vừa thỏ dài đi vào phòng.
"Tiểu chủ nhân, người không có tiền đồ gì hết là sao vậy, chuyện cỏn con này mà giải quyết cũng chẳng xong, người sợ cái gì?" Mặc dù Điềm Điềm và Mật Mật đang ở trong hệ thống canh tác nhưng chúng nó đã nghe được, cảm thấy dáng vẻ ấy của Tô Ngưng Nguyệt không có triển vọng.
"Này, ta nói cho ngươi biết, ta phát hiện từ khi hai người các ngươi thăng cấp lên huyết sâm thì miệng ngày càng độc địa nha." Thực ra Tô Ngưng Nguyệt không có nhiều thời gian để nói nhảm với chúng nó, mau chóng bán rau củ trong hệ thống canh tác của mình mới là chính đạo.
"Đừng nói nhảm nữa, mau canh chừng cho ta đi, ta phải vào trong hệ thống."
"Vâng." Điềm Điềm, Mật Mật ngưng cười đùa, bắt đầu nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ Tô Ngưng Nguyệt giao cho mình, ai bảo Tô Ngưng Nguyệt là tiểu chủ nhân của chúng nó cơ chứ.
"Được rồi, mau lại đây giúp ta một chút với, nhiêu quá đi mất." Chỉ chốc lát sau, Tô Ngưng Nguyệt bước ra từ hệ thống canh tác,'Thật là lạ lùng." Hai tiểu huyết sâm có thể giúp cái gì đây? Chỉ có thể nhìn rồi lo lắng suông, may mắn thay cơ thể của nguyên chủ rất khoẻ, nếu mà là thân hình xương xẩu của nàng ở thời hiện đại thì làm sao có thể chịu được trọng lượng nặng như vậy?
Không có sự giúp đỡ của Điềm Điềm và Mật Mật, một lát sau Tô Ngưng Nguyệt cũng có thể kéo đống rau củ kia khỏi không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận