Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 969: Cái Chết Của Carl (1)

Chương 969: Cái Chết Của Carl (1)Chương 969: Cái Chết Của Carl (1)
"Ngươi... sao ngươi... lại tới đây...' Carl run rẩy nói hết câu, dáng vẻ vô cùng sợ hãi.
"Đương nhiên là tới tìm ngươi để tính sổ rồi." Thiên Vũ Hàn điềm đạm nói, không hề quan tâm đến người đang run rẩy ở trong góc kia.
"Chuyện đó không phải là do ta làm, thật sự không phải ta làm..." Carl vội vàng nói.
"Ngươi nói không phải ngươi làm, thì không phải là ngươi làm hay sao?" Thiên Vũ Hàn hỏi ngược lại, cảm thấy hơi buồn cười với câu trả lời như thế này.
Thiên Vũ Hàn cũng không tiếp tục phí lời nữa, trực tiếp lao lên đá cho Carl vài nhát, khóe miệng Carl lập tức rỉ máu, nhưng Thiên Vũ Hàn như thể là không nhìn thấy vậy, vẫn tiếp tục bồi thêm một phát nữa.
Thiên Vũ Hàn đá vài nhát rồi cũng không động tay nữa, đối phó với loại người như thế này động tay vào chính là một loại sỉ nhục, nếu không phải hôm nay hắn tới đây một mình thì đến cả chân cũng chẳng thèm động vào.
Carl dựa vào mép giường, máu ở khóe miệng không ngừng chảy ra, phần bụng co giật đau đớn, ánh mắt nhìn về phía Thiên Vũ Hàn tràn đầy sự sợ hãi.
Thấy Thiên Vũ Hàn vẫn còn muốn động thủ, cơ thể lùi vê sau, người co quắp lại, hắn ta biết bây giờ Thiên Vũ Hàn tới đây không phải là tìm hắn ta để tra rõ chân tướng, chỉ đơn thuần là tới trả thù hắn ta mà thôi, hắn ta không thể làm gì để ngăn cản Thiên Vũ Hàn.
Mau nghĩ xem, mau nghĩ xem, chắc chắn còn có gì đó mà Thiên Vũ Hàn nhất định sẽ hứng thú, nếu không thì một lát nữa hắn ta sẽ phải chết, suy nghĩ một chút, trước đây Tô Ngưng Nguyệt từng nói... mắt Carl sáng lên, đúng rồi, Tô Ngưng Nguyệt, hắn ta là đông hương của Tô Ngưng Nguyệt, còn có gì hấp dẫn Thiên Vũ Hàn hơn thứ này nữa sao? "Đợi đã, ta biết một số chuyện của Tô Ngưng Nguyệt." Carl vội vàng nói, cũng không còn lắp bắp nữa, trong thời khắc sinh tử này, quả thật là có thể kích phát các loại tiềm năng.
Thiên Vũ Hàn không dừng bước, vẫn tiếp tục tiến về phía Carl, vẻ mặt không chút thay đổi.
Tới đây, Carl có hơi lo lắng, một lần nữa hét lên: "Chuyện liên quan đến ta và nàng ấy, quen nhau như thế nào, ngươi nhất định là không biết chuyện này."
Nét mặt của Thiên Vũ Hàn có hơi khựng lại, nhưng rất định đã khôi phục trở lại, chuyện này thật sự là hắn cũng tò mò, trước đó hắn có điều tra một lượt về tình hình của Tô Ngưng Nguyệt, gần như không có dấu vết nào về sự xuất hiện của Carl.
Hắn cũng điều tra một lượt về chuyện đời của Carl, không có bất kỳ cơ hội nào để tới Trung Nguyên, vậy cũng có nghĩa là không có cơ hội để chạm mặt Tô Ngưng Nguyệt, vậy thì bọn họ quen nhau như thế nào, hơn nữa là mới gặp mà như đã quen? Chuyện này thật sự là rất kỳ quái.
Nhìn thấy Thiên Vũ Hàn dừng bước, Carl thở phào, may mà chuyện này còn có tác dụng, nếu không vẫn còn không biết phải làm thế nào, hắn ta nhìn thấy rõ luồng sát ý kia trong đáy mắt Thiên Vũ Hàn, hôm nay Thiên Vũ Hàn tới đây là để giết hắn ta.
Thiên Vũ Hàn không nói gì, dùng ánh mắt lạnh lùng kia nhìn Carl, ý vị rất rõ ràng, chờ đợi Carl lên tiếng. Bị ánh mắt kia của Thiên Vũ Hàn nhìn vào, Carl như là ngồi trên đống lửa, bất đắc dĩ lên tiếng nói.
"Chuyện này ta có thể nói, nhưng ngươi phải tha cho ta." Carl run rẩy ra điều kiện cho Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn cười lạnh một tiếng: "Bây giờ người có quyền quyết định là ta chứ không phải ngươi, tới bây giờ mà ngươi vẫn không hiểu ra sao? Có nghĩa là ta có thể giết ngươi bất cứ lúc nào, còn ngươi thì không có khả năng để trốn thoát." Nội tâm của Carl sụp đổ, điều này không giống với những gì hắn ta tưởng tượng, tại sao sự uy hiếp của hắn ta lại có thể không có chút tác dụng nào như vậy, hơn nữa lại còn bị uy hiếp lại.
"Thời gian dành cho ngươi không nhiều, bây giờ ngươi chọn nói hay là không, ngươi nói hay không cũng không quan trọng, những chuyện đó sớm muộn gì ta cũng sẽ biết, chẳng qua là biết sớm hay biết muốn mà thôi." Thiên Vũ Hàn tiếp tục nói, nhìn dáng vẻ đấu tranh kia của Carl.
Bạn cần đăng nhập để bình luận