Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 625: Rời Đi (1)

Chương 625: Rời Đi (1)Chương 625: Rời Đi (1)
Tạ Hồi nói: "Ta cũng không dám lấy đâu nha, ngươi nói xem chúng ta cả ngày ở đây ăn nhờ uống nhờ còn chưa tính, ở lại nhà các ngươi còn không cần chúng ta trả tiền, trước khi đi ngươi còn muốn để cho chúng ta mang thêm đồ về, chúng ta cũng không dám lấy đâu."
Diêu Xuân kịp thời nói xen vào: "Cái này thì có đáng giá là bao, các con đó, đều mang một chút về nhà đi, những thứ này đều là đồ trong nhà của chúng ta cả, không đáng bao nhiêu.
Các nàng liền bắt đầu ở lại Tô gia, Tô Ngưng Nguyệt cũng cùng bằng hữu của nàng đi dạo những nơi khác. Vốn dĩ Tô Mộc muốn đi cùng muội muội của hắn, nhưng bên cạnh nàng còn có nhiều cô nương như vậy, hắn cảm thấy không thích hợp cho nên liên không có đi cùng.
Diêu Xuân đối với các nàng rất tốt, đã vậy còn có ý tìm cho con trai của bà một vị cô nương, trước mắt xem ra bà vừa ý nhất chính là Ngô Nhiễm và Tạ Hồi, nhưng bà lại sợ trong nhà người ta không vừa ý Tô Mộc nhà bà.
Diêu Xuân liên nghĩ để Tô Ngưng Nguyệt đi hỏi thăm các nàng, thử dò xem các nàng nghĩ như thế nào.
"Ngưng Nguyệt à, con nói xem nếu để Ngô Nhiễm hoặc là Tạ Hồi làm tẩu tẩu của con có được không?" Diêu Xuân lén kéo Tô Ngưng Nguyệt qua một bên hỏi.
Tô Ngưng Nguyệt bị dọa không ít, nàng không ngờ mẫu thân của nàng sẽ có suy nghĩ như vậy. Vừa nhìn Tạ Hồi liên đã biết nàng ấy là tiểu thư nhà giàu, hơn nữa lúc Đại Vượng trở vê cũng đã nói, nhà các nàng đều là nhà cao cửa rộng, vốn dĩ phụ thân nàng ấy còn muốn đưa một nha hoàn qua đây, nhưng là bị Ngô phu tử khuyên can.
Còn về Ngô nhiễm, phụ thân nàng là phu tử ở thư viện, học sinh trên danh nghĩa nhiều như vậy, đủ loại tú tài, cử nhân, văn nhân phần lớn đều thanh cao, sợ là khinh thường ca ca nhà nàng chỉ là thương nhân.
Tô Ngưng Nguyệt không muốn để Diêu Xuân làm chuyện không tốt, vì thế nói: "Nương, hai vị cô nương kia, một người xuất thân trong gia đình giàu có, nhất định không ưng gia đình bình dân như chúng ta. Còn về Ngô Nhiễm, trong nhà nàng đều là văn nhân, văn nhân phần lớn thanh cao sẽ cảm thấy thương nhân đều toàn mùi tiên, sợ là chướng mắt ca ca nhà mình."
Diêu Xuân nghe xong cũng cảm thấy có lý, sau đó thở dài một hơi, nói: "Ca ca của con cũng thật là, vì hôn sự của hắn mà nương đã rầu thúi ruột, cũng không biết tương lai hắn sẽ cưới người như thế nào nữa?"
Hơn nữa nàng còn chưa nói, vị cô nương Ngô nhiễm kia vừa thấy đã biết tâm tư nàng ấy không để trên người ca ca nàng, ngược lại đối với cái tên lạnh như khối băng Chu Dật Thần kia lại có chút ý tứ nha.
Nhưng mà loại chuyện này đối với các cô nương da mặt đều tương đối mỏng mà nói chắc chắn là ngượng ngùng nói ra.
Vào buổi chiều, vài chiếc xe ngựa liên tục đến Tô gia, hỏi thăm mới biết được là Ngô phu tử tới đón các nàng trở về.
Ngô nhiễm nhìn thấy phụ thân của nàng ta còn không vui bĩu môi, nói: "Con còn muốn chơi thêm mấy ngày nữa, sao người lại đến đón con rồi?"
Ngô phu tử vỗ đầu nàng ấy nói: "Cái đồ không có lương tâm này, con không biết nương ở nhà đã lo muốn chết rồi không, ngược lại con ở đây chơi vui đến quên cả trời đất. Con không nhớ nương, nhớ ta, còn có ca ca của con sao?"
Ngô Nhiễm trả lời: "Không nhớ ạ, dù sao con trở về thì mỗi ngày đều phải nhìn người cùng nương ân ái, nhìn ca ca cùng tẩu tẩu ân ái, con còn cảm thấy chính mình thật thừa thãi, còn không bằng ở lại nhà Ngưng Nguyệt, Diêu bá mẫu đối với chúng con rất tốt, mỗi ngày đều làm đồ ăn ngon cho chúng con ăn."
Ngô phu tử nghe Ngô Nhiễm nói xong, lại vuốt lấy bộ râu mà nói: "Ta cũng nhìn ra con ở đây sống rất tốt, con xem, mập lên không ít." Ngô Nhiễm không muốn để ý tới phụ thân của nàng, tuy rằng mập lên là sự thật, nhưng cũng không cần nói ra như vậy chứ, còn muốn cho nàng giữ chút thể diện sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận