Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 588: Bán Chạy (3)

Chương 588: Bán Chạy (3)Chương 588: Bán Chạy (3)
Mọi người nghe lão gia tử Tô gia nói xong đều im lặng, đúng vậy, tiệm đồ ăn vặt Tô Ký từ trước đến này đều bán rất đúng giá, hơn nữa thái độ của cửa tiệm cũng rất tốt, cho dù là người mặc quần áo rách rưới hay là người phú quý thì đều mỉm cười và giữ một thái độ, thế là có mấy người cắn răng mỗi người mua nửa cân.
Sau khi cân bánh quy xong, lão gia tử Tô gia mỉm cười nói: 'Nếu như không hài lòng với bánh quy này, tiệm đồ ăn vặt Tô Ký chúng ta cam kết nhất định là sẽ đền bù tương ứng."
Mấy người kia nhìn thái độ thành khẩn của lão gia tử Tô gia, nên mọi người đều được an ủi rất nhiều, sau khi cầm lấy bánh quy thì đều không chờ được mà nếm thử.
Bánh quy có vị ngọt nhẹ, mềm mại sau khi ăn trong miệng, rất nhanh đã bắt được nụ vị giác của những người này, những người khác đều căng thẳng nhìn những người đang nếm thử bánh quy này, có người không nhịn được mà hỏi: "Mùi vị thế nào?"
Người nếm thử đầu tiên, mặt hài lòng nói: "Từ trước đến giờ ra chưa bao giờ được ăn thử loại bánh điểm tâm nào như thế này, thật sự là quá ngon!"
Mấy người còn lại sau khi nếm thử bánh quy xong cũng hùa theo: "Ừm ừm, thật sự là quá ngon, ta phải nhanh đem về nhà cho vợ và con của ta nếm thử mới được."
Nói rồi lập tức rời đi. Cũng có người phụ họa nói: "Ta cũng phải mang về cho phụ thân phụ mẫu của ta ăn thử."
Không lâu sau những người vừa mới mua thử đều đã trở vê nhà rồi, những người còn lại có người thì đang do dự, có người thì không nhìn được mà đi vào mua, những người ăn thử không có một ai kêu là không ngon, còn những những thật sự là không mua nổi thì chỉ có thể trơ mắt ra nhìn, bánh quy vừa mới ra mắt đã nhận được sự yêu thích của mọi người, sản phẩm mới vừa bán được một ngày đã được mua hết, lão gia tử Tô gia làm dựa theo những gì Tô Ngưng Nguyệt nói, rất nhanh bánh quy đã được yêu thích bởi những người giàu có kia.
Bên phía Tô Ngưng Nguyệt, buổi sáng sau khi thức dậy, phát hiện ra toàn bộ trạch viện Tô gia chỉ còn lại một mình mình, và còn có một nhà hoàn quét dọn nhà cửa, Tô Ngưng Nguyệt vươn vai, hỏi nha hoàn quét dọn nhà cửa: "Mọi người đâu hết rồi?"
Nha hoàn đáp: "Diêu đại nương nói là có việc ra ngoài rồi, Tô lão gia tử thì tới cửa tiệm."
Ba người còn lại không cần hỏi cũng biết là đang làm gì, nên Tô Ngưng Nguyệt cũng không hỏi thêm nữa mà tới đại sảnh ăn sáng, tới đại sảnh, quả nhiên là nhìn thấy đồ ăn sáng mà Diêu Xuân để phần cho Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt lặng lẽ vừa ăn sáng vữa nghĩ xem hôm nay phải làm những gì.
Ăn sáng xong, Tô Ngưng Nguyệt đi xe bò thường xuyên vào thành ở trong thôn, vào thành rồi, nàng tới địa chỉ mà Bắc Minh công tử trước đây đã để lại, nghĩ tới Bắc Minh công tử, Tô Ngưng Nguyệt bỗng nhiên nhớ ra là hình như đã rất lâu rồi không có tin gì của Thiên Vũ Hàn, cũng không biết Thiên Vũ Hàn đang làm gì.
Thiên Vũ Hàn được Tô Ngưng Nguyệt bỗng nhiên nhớ tới, lúc này đang trên đường tới Tây Bắc, ăn gió nằm trước suốt dọc đường, Thiên Vũ Hàn cũng không cảm thấy có vấn đề gì, suốt dọc đường đều giữ nguyên biểu cảm lạnh lùng kia, biểu cảm khó gần khiến khiến một số người không dám lại gần, đương nhiên là không bao gồm những người có mưu đồ làm loạn.
Con đường từ kinh thành tới Tây Bắc, ngoại trừ điều kiện khó khăn hơn một chút còn ngoài ra cũng không có gì, chính vì quãng đường không có gì bất thường lại càng khiến Thiên Vũ Hàn sinh ra sự hoài nghi, sự hoài nghi của Thiên Vũ Hàn không phải là không có lý do, tự dựng lại bị phải đi Tây Bắc bình loạn, trong triều có bao nhiêu đại thân, có thế nào thì cũng không tới lượt Thiên Vũ Hàn phải tới Tây Bắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận