Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 623: Không Tình Nguyện, Không Kiên Nhẫn (1)

Chương 623: Không Tình Nguyện, Không Kiên Nhẫn (1)Chương 623: Không Tình Nguyện, Không Kiên Nhẫn (1)
Sau khi Trương Tiểu Nhu nghe xong, lập tức xoa xoa mặt Tô Ngưng Nguyệt, nói: "Cho dù ngươi không nói ta cũng sẽ mời tất cả các ngươi, các ngươi đều là bằng hữu đồng sinh cộng tử của ta mà."
Nghe xong, Tô Ngưng Nguyệt cũng sờ cằm chính mình, sau đó lại nói: "Chà, nếu Tiểu Nhu tỷ tỷ thành thân có mời ta, ta nhất định sẽ đến tặng lễ. Nếu không, ta bao hết bánh hỷ của ngươi nhé?"
Trương Tiểu Nhu bất ngờ oa một tiếng: 'Ngưng Nguyệt, ngươi cũng thật hào phóng nha, nhưng mà không cần đâu, ta có tiên, A Thần ca ca cũng có tiền."
Tô Ngưng Nguyệt không nghĩ tới cô nương này thật sự là một người không chút tư lợi, trong lòng nàng càng thích nàng ta hơn, đồng thời cũng càng thêm tò mò đối với A Thần ca ca của nàng ấy.
Lý Duyệt Dĩnh đánh xe ngựa một đường thẳng đến Tô gia, Tô Ngưng Nguyệt từ trên xe ngựa bước xuống, khi mọi người khi nhìn thấy nhà nàng đều kinh hãi, xa hoa như vậy, tuy rằng là ở trong thôn, nhưng đem so với bên ngoài cũng không kém bao nhiêu.
Tạ Hồi nói đùa trước tiên: "Thật sự không nhìn ra được nhà các ngươi lại giàu có như vậy.'
Tô Ngưng Nguyệt chớp mắt nói với nàng: "A Hồi tỷ tỷ, là khiêm tốn, khiêm tốn thôi.'
Trương Tiểu Nhu chặc lưỡi nói: "Sau khi nhìn thấy căn nhà này của ngươi ta lại muốn ăn vạ ở đây không muốn đi. Ngưng Nguyệt, ngươi có ca ca sao? Ngươi cảm thấy ta làm tẩu tẩu của ngươi được không?"
Tô Ngưng Nguyệt sờ cằm nói: "Tiểu Nhu tỷ tỷ, ta thật ra đúng là có một ca ca đó." Vừa mới nói lời này cửa phòng liên bị mở ra, một nam tử đi đến trước mặt mọi người, khi Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy hắn hai mắt liền tỏa sáng, nàng nhào vào trong lòng hắn kêu lên: "Ca ca."
Tô Mộc trông có vẻ sợ hãi ôm lấy muội muội: "Muội đã đi đâu vậy? Ta và mẫu thân suýt nữa đã bị muội dọa rồi."
Tô Ngưng Nguyệt bĩu môi: "Ca ca, chúng ta đi vào rồi nói sau. Đúng rồi, ca ca, huynh dặn Đại Vượng ca ca đem hai người kia đưa đến nha huyện đi."
Ngô Nhiễm tiếp lời: 'Ngưng Nguyệt, cứ đưa bọn hắn đến nhà ta trước đi, sau đó kể lại mọi việc với phụ thân của ta, để ông ấy đem bọn họ đến nha môn."
Tô Ngưng Nguyệt theo bản năng mà gật đầu, Tô Mộc thấy muội muội nhà hắn đột nhiên biến mất, sau đó lại đột nhiên xuất hiện, cuối cùng còn đưa về nhà vài vị cô nương khiến Tô Mộc có chút khó tiếp nhận được.
Sau khi Diêu Xuân nhìn thấy con gái đã bình an trở về, không khỏi niệm Phật.
"Nguyệt nhi, các con chắc đều đã đói bụng rồi, để nương đi làm vài món cho các con ăn, các tiểu cô nương muốn ăn cái gì để bá mẫu làm cho các con."
Mọi người đều đặc biệt ngoan ngoãn nói: "Bá mẫu làm cái gì thì chúng ta liền ăn cái đó."
Sau khi Diêu Xuân nghe xong cũng rất vui vẻ, bọn nhỏ thật là những đứa trẻ hiểu chuyện, bà lại không quên mắng đám buôn người kia vài tiếng, chúng thật quá đáng, mấy đứa trẻ tốt như vậy, nếu quả thật vạn nhất xảy ra chuyện gì thì đúng là tạo nghiệt mà. Nhưng cũng may là mấy đứa nhỏ này tương đối thông minh, còn may mắn trở về được.
Chờ đến khi Diêu Xuân rời đi, Tô Ngưng Nguyệt cũng từ trong phòng lấy ra vài món đồ ăn ngon, những thứ này trên cơ bản đều có bán ở quán điểm tâm, nhưng có một vài món vẫn là khá quý, muốn mua còn không mua được.
Mọi người lúc đầu còn có chút ngại ngùng, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ ăn uống của Trương Tiểu Nhu thì hoàn toàn thả lỏng, ai nấy đều ăn uống no nê, cuối cùng cũng no bụng.
Nhưng đến khi Diêu Xuân bưng đồ ăn lên, các nàng lại có cùng một loại suy nghĩ, nàng ấy vậy mà lại cảm thấy đói bụng nữa rồi.
Mọi người nhìn thấy trên bàn nào gà, nào thịt, còn có vịt, có tôm, lại có cả rau củ, không khỏi lại ngồi xuống bàn ăn một bữa cơm no nê.
Trong số những người này, ngoại trừ Tạ Hồi và Ngô Nhiễm, còn có Trương Tiểu Nhu, những người còn lại trong nhà có lẽ cũng không khá giả lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận