Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 64: Phần Nào Kiêng Dè (2)

Chương 64: Phần Nào Kiêng Dè (2)Chương 64: Phần Nào Kiêng Dè (2)
Sư phụ của hai người từng nói với Thiên Vũ Hàn bọn họ là những viên ngọc sáng của võ thuật, Thiên Vũ Hàn tỏ vẻ đồng ý với vị sư phụ.
Thiên Vũ Hàn lo lắng sư phụ mà hắn tìm về sẽ không dạy Bắc Minh và Tiểu Lục đàng hoàng, cho nên hắn đã đích thân giám sát việc dạy võ thuật của sư phụ mỗi ngày.
Cứ như thế, ngày qua ngày, năm này qua năm khác, Bắc Minh và Tiểu Lục đi theo Thiên Vũ Hàn không rời, họ biết Thiên Vũ Hàn từ lâu đã coi cả hai là bạn bè của mình.
Nhưng hai người chưa từng cả gan xem Thiên Vũ Hàn là bạn, vì họ biết thân phận của Thiên Vũ Hàn.
Hơn nữa bọn họ cũng chỉ là hai thuộc hạ thân cận ở bên cạnh Thiên Vũ Hàn, tuy rằng Thiên Vũ Hàn không coi bọn họ là người ngoài, nhưng họ vẫn cảm thấy bản thân không thể phá bỏ quy tắc. Mọi người xung quanh đều rất ghen tị với Bắc Minh và Tiểu Lục, những người đó thấy Thiên Vũ Hàn đối xử với hai người kia rất tốt, cũng muốn mình là một trong hai người Bắc Minh hoặc Tiểu Lục, để được ăn uống thoải mái như thế.
Trên thực tế, điều họ không biết sở dĩ Thiên Vũ Hàn đối xử tốt với Bắc Minh và Tiểu Lục như thế chỉ vì tính cách và tính khí của hai người giống với Thiên Vũ Hàn. Thiên Vũ Hàn biết rằng họ sẽ không bao giờ phản bội hắn.
Lúc này, Thiên Vũ Hàn thấy cả đoàn đã đi được một quãng đường dài, cũng biết tuỳ tùng đi theo đều đã mệt rã.
"Kiên trì một lúc nữa thôi, chúng ta đến quán trọ phía trước và nghỉ ngơi qua đêm ở đó." Thiên Vũ Hàn nói với tuỳ tùng của mình.
Những người đi theo Thiên Vũ Hàn nghe lời hắn nói đều rất vui mừng, không nghĩ đến cuối cùng Thiên Vũ Hàn cũng nhìn thấy sự chăm chỉ của họ, liên xốc lại tinh thần, tiếp tục tiến về phía trước.
Bắc Minh mang theo ngọc bội và bức thư Thiên Vũ Hàn viết cho Tô Ngưng Nguyệt, hắn ta tìm thấy nàng.
Hiện giờ, Tô Ngưng Nguyệt đang ở trong vườn rau nhỏ của mình ngắm nhìn chúng, mắt thấy có một người đi tới trước mặt, nàng không biết người đó tìm mình vì điều gì.
Tô Ngưng Nguyệt đứng thẳng người, nhìn về phía Bắc Minh, nàng còn chưa kịp mở miệng, Bắc Minh đã mở lời trước.
"Xin chào, Tô cô nương, tại hạ là Bắc Minh. Ta theo lệnh của gia đến đây tìm cô nương."
Tô Ngưng Nguyệt sửng sốt khi nghe những gì Bắc Minh nói.
Nàng không biết gia mà Bắc Minh đang nói đến là ai.
Lúc Bắc Minh nói cho Tô Ngưng Nguyệt biết người đó là Thiên công tử, khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được ba chữ Thiên công tử thì tim nàng không ngừng đập thình thịch, nàng không biết tại sao Thiên Vũ Hàn lại không đến tìm nàng, mà ngược lại hắn lại bảo thuộc hạ của mình đến đây.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn về phía Bắc Minh bên cạnh.
"Không biết Bắc công tử tìm ta có việc gì không?"
Bắc Minh vội đem miếng ngọc bội của Thiên Vũ Hàn và lá thư giao tận tay cho Tô Ngưng Nguyệt, sau khi Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy thì liền cau mày và nhìn sang Bắc Minh, người đang đứng bên cạnh nàng.
Lúc này Bắc Minh hướng về phía nàng mà giải thích rằng hắn ta nói Thiên Vũ Hàn đã rời khỏi Lĩnh Nam, khi Tô Ngưng Nguyệt nghe Bắc Minh nói như vậy thì kinh ngạc, nàng không biết vì sao Thiên Vũ Hàn lại rời khỏi Lĩnh Nam.
"Chàng vẫn sẽ quay trở vê chứ?" Tô Ngưng Nguyệt vội vàng nói với Bắc Minh. Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói ra lời này thì nàng liền hối hận, nàng không biết tại sao mình lại nói những lời này với Bắc Minh.
"Chàng có trở lại hay không thì có liên quan gì đến ta? Tại sao ta lại hỏi vấn đề này?" Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ.
Ngay lúc Bắc Minh nhìn thấy dáng vẻ của Tô Ngưng Nguyệt thì hắn ta đã biết trong lòng Tô Ngưng Nguyệt cũng có Thiên Vũ Hàn. Lần đầu tiên khi nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt, thì hắn ta đã biết Tô Ngưng Nguyệt và những người phụ nữ khác có sự khác biệt.
"Khó trách vương gia luôn muốn đến tìm gặp Tô cô nương..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận