Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 601: Tâm Sự Của Diêu Xuân (2)

Chương 601: Tâm Sự Của Diêu Xuân (2)Chương 601: Tâm Sự Của Diêu Xuân (2)
Tô nhị thẩm dùng tay đẩy trán của Diêu Xuân, hận sắt không rèn được thành thép nói: "Lão gia tử nhà các ngươi, Ngưng Nguyệt nhà ngươi còn có thể mở cho ông ấy một tiệm đồ ăn, ngươi xem buôn bán tốt biết mấy, cả nhà chỉ có ngươi và Tiểu Thần không kiếm ra tiền, nhưng Thần Nhị, tỷ tỷ của nó muốn cho nó thi đỗ trạng nguyên, ngươi đó, thật là cứng nhắc."
Câu nói phía sau, Tô Ngưng Nguyệt đã không còn tâm trạng để nghe tiếp nữa, hóa ra, vấn đề khiến mẫu thân mình trăn trở là đây. nàng còn tưởng rằng là thật sự xảy ra chuyện gì.
Trước kia, ý định ban đầu của nàng là muốn tìm cho mẫu thân mình một việc để làm, nhưng nàng thấy Diêu Xuân ở nhà làm việc nhà cũng khá vui vẻ, thể nên cũng không đề cập đến nữa, ai ngờ mẫu thân của nàng vẫn là muốn làm một người phụ nữ hiện đại, nếu như mẫu thân nàng đã có suy nghĩ như vậy rồi thì người làm con gái như nàng đương nhiên không thể không ủng hộ.
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ xem có việc gì mà mẫu thân của nàng có thể làm được không, đúng thật là khiến nàng nghĩ tới một việc, đó là nuôi nhốt gia cầm. Chưa nói đến việc những thứ như trứng gà, trứng vịt có thể dùng để làm ra bao nhiêu món ngon, ngay cả sữa dê, sữa bò cũng là những thứ cực tốt, tới lúc đó, mình mở thêm một nhà xưởng để chế biến, tới lúc đó sẽ bày trong cửa tiệm của gia gia để bán, không chỉ là một khoản tiền lớn.
Chưa kể, ở trong huyện có bao nhiêu quán ăn cần đến gia cầm như này, còn có cả những gia đình giàu có nữa, tới lúc đó còn có thể biến những con gà con vịt này thành thịt xông khói, không chỉ có thể bảo quản được rất lâu mà còn có thể bán đi xa.
Tô Ngưng Nguyệt càng nghĩ càng cảm thấy cách này rất khả thi. Chỉ là bây giờ phải đi tìm một ngọn núi ở gần nhà, địa điểm rộng một chút, theo nàng thì ngọn núi sau nhà mình là thích hợp nhất. Tô Ngưng Nguyệt tìm đến Tô Mộc: "Ca ca, cuối cùng muội cũng biết tâm sự của mẫu thân cũng ta là gì rồi. Mẫu thân của chúng ta ấy à, cảm thấy không kiếm được tiền vì thế bây giờ đang phiền não kia kìa."
Tô Mộc nghe được lý do này thì dở khóc dở cười, thân là con, kiếm tiềm không phải là vì để cho phụ mẫu của mình có cuộc sống vui vẻ hay sao? Mẫu thân nhà người ta, con cái mà có tiên đồ như vậy, biết kiếm tiên như vậy, ngủ thôi cũng phải bật cười, chỉ có mẫu thân nhà bọn họ là không có tính cách như vậy thôi.
Tô Mộc nhìn về phía muội muội cổ linh tinh quái ở bên cạnh và hỏi: "Muội lại có ý tưởng gì sao?"
Tô Ngưng Nguyệt nói suy nghĩ của mình cho Tô Mộc nghe, Tô Mộc lại hỏi: "Nuôi gà nuôi vịt thì ta có thể hiểu được, nhưng muội cần bò với cừu để làm gì?"
"Gần đây muội có được một cuốn sách vê đồ điểm tâm, rất nhiều món điểm tâm ở trong đó được làm bằng sữa bò, vì thế nên muội nghĩ là trong nhà nuôi mấy con bò giò đó thì có thể vắt được sữa, hơn nữa, uống sữa bò rất tốt cho cơ thể. Còn dê, mặc dù cừu có lông, nhưng lông của nó mà làm thành quần áo thì có thể giữ ấm tránh lạnh rất tốt."
"Được, ta tin muội, tới lúc đó, ta tới chỗ trưởng thôn mua ngọn núi phía sau, rồi muội thích làm gì là tùy muội.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy vậy thì vô cùng vui mừng, như thể nhìn thấy rất nhiều tiên giấy đang vẫy tay với mình.
Nhưng chuyện này vẫn là đừng để cho mẫu thân của nàng biết, coi như là cho bà ấy một bất ngờ đi.
Thế là Tô Ngưng Nguyệt dặn đi dặn lại Tô Thần: "Ca ca, chuyện này chúng ta tạm thời giữ bí mật, tới lúc đó cho nương một bất ngờ, huynh thấy thế nào?"
Tô Mộc quẹt mũi nàng nói: "Được, muội nói gì cũng được.”
Dáng vẻ đó giống hệt một người vô cùng chiều em gái. Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy mình tới đây chẳng có gì tốt đẹp cả, nhưng ông trời đã ban tặng cho mình một người ca ca tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận