Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 801: Giáo Huấn (1)

Chương 801: Giáo Huấn (1)Chương 801: Giáo Huấn (1)
Tố Trinh hoang mang lắc lắc đầu: "Nô tì vừa nãy tuân lệnh Phương Hoa ma ma đi Ngự Y Phường lấy thuốc, nô tì, nô tì không biết Hoàng hậu đi đâu rồi..."
Nàng ấy còn chưa nói xong, Phương Hoa đã ngẩng đầu lên tức giận nói: "Tố Trinh, ngươi đừng có nói linh tỉnh, ngươi vẫn luôn hầu hạ Hoàng hậu, lão nô nào có không nhìn ra, làm sao có thể bảo ngươi tới Ngự Y Phường được, hơn nữa lão nô hà tất gì phải tìm ngươi? Trường Lạc Cung trên dưới nhiều cung nữ như vậy, sao phải tìm cung nữ thiếp thân của Hoàng hậu chứ? Rõ ràng là ngươi đang trốn tránh trách nhiệm!"
Lời này nói ra làm cho Tố Trinh há miệng cạn lời, nàng ấy trừng to mắt: "Bà, bà sao có thể đổi trắng thay đen như vậy?"
Rõ ràng là Phương Hoa bảo nàng ấy đi, nàng ấy là đại cung nữ của Nương Nương sao có thể làm những chuyện nhỏ như vậy, nhưng Phương Hoa là ma ma của Hoàng thượng, rõ ràng cao hơn nàng ấy một cấp, ma ma ra lệnh thì nàng không muốn đi cũng phải đi, cho nên mới đích thân tới Ngự Y Phường.
Không ngờ vô duyên vô cớ lại thành chuôi cán của mình.
Tố Trinh quay đầu nhìn về phía Thiên Vũ Hàn, chỉ thấy ánh mắt hắn càng lúc càng lạnh hơn, cứ như đang nhìn một người chết vậy. Tố Trinh rùng mình một cái, nàng ấy thực sự không sợ chết, nhưng mà nếu như Nương Nương mất đi nàng ấy rồi, Phương Hoa liền sẽ không còn e ngại gì nữa, Nương Nương sẽ chỉ có thể chịu càng nhiều uỷ khuất hơn thôi.
Nàng ấy không muốn để Nương Nương chịu uỷ khuất!
Tố Trinh quay đầu hướng về Thiên Vũ Hàn dập đầu thật mạnh: "Hoàng thượng, xin ngài minh giám! Hôm nay đúng là Phương Hoa ma ma sai nô tì tới Ngự Y Phường lấy thuốc, hơn nữa không chỉ hôm nay, từ khi Phương Hoa ma ma tới đây đều là nô tì lấy thuốc, trên dưới Ngự Y Phường đều nhìn thấy nô tì, Hoàng thượng có thể phái người đi hỏi, bọn họ sẽ không nói dối!"
Tố Trinh quay đầu nhìn Phương Hoa: "Bây giờ Hoàng hậu nương nương mất tích rồi, nô tì cũng mất chức, cũng không cầu Hoàng thượng khoan hồng, chỉ mong có thể nói hết tội lỗi của Phương Hoa ma ma ra thôi!"
Phương Hoa nghe vậy cực kỳ hoảng sợ: "Tố Trinh, ngươi đừng có ngậm máu phun người! Hoàng thượng, nàng ta nói linh tinh, ngài không được tin tưởng, lão nô tận trung với ngài ngài còn không biết sao?"
Tố Trinh dường như cũng nổi lên sát tâm muốn giết bà ta rồi, nàng ấy cắn chặt môi, Phương Hoa lại lấy thân phận ra đàn áp người, Hoàng thượng có phải sẽ lại thiên vị ma ma không?
Thiên Vũ Hàn mắt lạnh nhìn bọn họ, nghĩ đến những lời Trương Nghiêm nói khi trước " Ma ma không tôn kính như đối với Tiên Hoàng hậu." Hắn trầm mặc trong chốc lát rồi nói với Tố Trinh: "Ngươi nói."
Phương Hoa lập tức kêu lên một tiếng: "Hoàng thượng !"
Tố Trinh cực kỳ vui, vội vàng sắp xếp suy nghĩ rồi nói: "Từ khi Phương Hoa ma ma đến đây, tâm trạng của Nương Nương đều không tốt, cũng may nhờ có ma ma sai nô tì tới Ngự Y Phường lấy thuốc, nô tì mới có cơ hội hỏi thái y, thai phụ tính khí thất thường là chuyện thường tình, cứ thuận theo người hay ra ngoài giải toả tâm tình là được. Nô tì cũng nói như vậy với Phương Hoa ma ma rồi, nhưng ma ma vẫn không quan tâm như cũ chọc cho Nương Nương tức giận, Nương Nương muốn ăn hoa quả, ma ma không cho phép, Nương Nương chủ động muốn ra ngoài đi dạo ma ma cũng không cho, chuyện này dựa theo tính cách của Nương Nương làm sao mà vui cho nổi."
Tố Trinh dừng lại một lát, thấy Phương Hoa muốn phản bác lại vội vàng nói: "Lúc đầu nô tì cũng tưởng rằng ma ma muốn tốt cho Nương nương, nhưng sau đó nô tì lại nhìn thấy những thứ hoa quả được chuẩn bị tỉ mỉ đều được mang đến chỗ ma ma, Nương Nương ở trong tẩm cung ưu phiền buồn bã, ma ma lại... lại..." Thiên Vũ Hàn lạnh giọng: "Lại làm sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận