Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 315: Khoai Lang Nóng (2)

Chương 315: Khoai Lang Nóng (2)Chương 315: Khoai Lang Nóng (2)
Tô Ngưng Nguyệt nghe bọn họ nói lời này cũng không buồn giải thích, Tô lão gia lên tiếng ngay.
"Ta tin rằng Nguyệt Nguyệt chắc chắn sẽ có những cách khác để lấy lại mặt dây chuyền ngọc." Lão gia tử Tô gia nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười nhìn bọn họ.
"Gia gia nói đúng, người yên tâm, ngọc bội sớm muộn gì cũng sẽ về tay gia gia, con sẽ bắt Liễu Ninh quỳ xuống đất và đưa nó bằng hai tay!" Tô Ngưng Nguyệt tự tin nói với bọn họ.
Khi đám Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này thì khó hiểu nhìn nàng.
"Nguyệt Nguyệt, con đang đùa ta à?" Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu khi nghe Diêu Xuân nói.
"Sao Nguyệt Nguyệt dám đùa giỡn với nương về loại chuyện này? Người đừng lo lắng, Nguyệt Nguyệt sẽ để bà ta tự nguyện trả lại mặt dây chuyền bằng ngọc. Mặt dây chuyền bằng ngọc chắc chắn là củ khoai lang nóng khiến bà ta cầm không nổi!" Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Khi Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này, bà ấy nhìn nàng.
"Vậy mà Nguyệt Nguyệt lại có thể nói câu củ khoai lang phỏng tay, ta chưa từng dạy con nói những lời này, hơn nữa con lại có thể nói một cách chuẩn xác như vậy!"
Diêu Xuân cau mày và nghĩ thầm.
Tô Ngưng Nguyệt thấy Diêu Xuân không nói, nàng vội vàng nhìn về phía Diêu Xuân.
Chỉ thấy bà ấy đang ngẩn người.
"Không phải nương đang nghi ngờ ta chứ?" Tô Ngưng Nguyệt trong lòng thầm nghĩ.
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ tới đây thì nhanh chóng thay đổi sang bộ dạng đáng yêu như trước.
"Nương, chúng ta nhanh trở về đi. Nguyệt Nguyệt đã hẹn bạn bè ra ngoài chơi rồi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân ở bên cạnh.
Diêu Xuân nghe thấy những gì Tô Ngưng Nguyệt nói, bà ấy nhanh chóng gạt suy nghĩ của mình sang một bên.
"Nguyệt Nguyệt, trời cũng sắp tối rồi, đừng đi chơi nữa, ăn tối xong chúng ta đi ngủ, đợi đến ngày mai lại ra ngoài chơi."
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu có hơi không vui sau khi nghe Diêu Xuân nói.
"Được thôi." Tô Ngưng Nguyệt bĩu môi nói với Diêu Xuân.
"Mình có nghĩ quá không? Lúc trước Nguyệt Nguyệt nói trưởng thôn thường xuyên dạy nó đọc sách viết chữ, chẳng lẽ là do trưởng thôn dạy cho Nguyệt Nguyệt những lời này sao?”
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy lông mày của Diêu Xuân dần dần giãn ra.
Cứ như vậy, bọn họ đỡ Tô lão gia rời khỏi nhà Liễu Ninh.
Lúc này, Liễu Ninh vui vẻ trở về phòng ôm mặt dây chuyền ngọc.
"Không ngờ cuối cùng cũng có được mặt dây chuyền ngọc bích này!" Liễu Ninh không nhịn được mà nhìn mặt dây chuyền ngọc bội lão gia tử Tô gia đưa cho bà 1a.
"Mặt dây chuyên ngọc bích này thực sự là một bảo bối. Cũng không biết làm thế nào họ có được mặt dây chuyền ngọc bích này khi ta yêu cầu!" Liễu Ninh nghĩ thâm.
"Thật không ngờ nha đầu kia mới nói hai câu đã chịu giao viên ngọc bội này ra." Lúc này Liễu Ninh cảm thấy có chút kỳ quái.
Từ khi nào lão gia tử lại nghe lời Tô Ngưng Nguyệt như vậy?
Nhưng sau đó Liễu Ninh nghĩ lại rồi cảm thấy không có gì.
"Bây giờ mình đã có được mặt dây chuyên ngọc bích, khi tìm được thời cơ có thể bán nó cho tiệm cầm đồ, nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền!" Liễu Ninh nghĩ thâm.
"Tỷ tỷ, vì sao lại yêu cầu ông nội đưa ngọc bội cho bà ta?" Chờ về đến nhà, Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt bên cạnh.
Tô Ngưng Nguyệt cười khi nghe những gì Tô Thần nói.
"Chờ đi, không bao lâu nữa bà ta sẽ ngoan ngoãn đem ngọc bội đưa về!" Tô Ngưng Nguyệt tự tin nhìn Tô Thần nói.
Tô Thần bối rối nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
Mà lúc này Diêu Xuân đưa lão gia tử Tô gia tới một gian phòng trống khác, Diêu Xuân thu dọn phòng rồi xong nhìn lão gia tử Tô gia ở một bên.
"Phụ thân, từ nay căn phòng này sẽ là của người, gia đình chúng ta cuối cùng cũng có thể ở bên nhau!" Diêu Xuân nói với lão gia tử Tô gia.
Khi ông ấy nhìn thấy Diêu Xuân hiếu thuận như vậy, lại càng cảm thấy xấu hổ với Diêu Xuân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận