Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 800: Biến Số (2)

Chương 800: Biến Số (2)Chương 800: Biến Số (2)
Thiên Vũ Hàn lại hỏi: 'Ma ma, Hoàng hậu đâu? Nàng ấy dạo này thế nào, ăn uống có ổn không?"
Phương Hoa thật ra rất ít khi gặp Tô Ngưng Nguyệt, mỗi lần đều bảo cung nữ bên người mình đi thăm nàng, cho nên cũng thật sự không biết là nàng có ổn hay không, nhưng mà bà cho rằng có mình tận lực chăm sóc như vậy, ít nhất thì cũng mập lên.
Thế là, Phương Hoa cười trả lời: "Nương Nương rất ổn, ăn được ngủ được, bây giờ à, chắc là đang ngủ trong tẩm điện rồi."
Thiên Vũ Hàn nghe đến đây cũng coi như thở ra một hơi, hắn còn sợ Tô Ngưng Nguyệt chịu uất ức gì, đến lúc đó lại không nói ra ngoài. Thế là liền bước vào trong tẩm điện, nhưng mà Thiên Vũ Hàn mở cửa ra, bước đến bên giường, mở chăn ra, trên giường căn bản không có người, Thiên Vũ Hàn quan sát, Tô Ngưng Nguyệt đã là một thai phụ rồi, một cái tẩm điện to thế này vậy mà không có người trông coi, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì thì bọn họ gánh nổi trách nhiệm sao?
Nghĩ đến đây, Thiên Vũ Hàn liền tức giận bừng bừng bước ra ngoài, sau đó nhìn về phía đám cung nữ, lớn giọng chất vấn: "Các ngươi nói Nương Nương đang ở trong tẩm điện sao? Người đâu? Không phải nói đang ngủ sao? Người đâu? Còn có Nương Nương ởi ngủ, các ngươi vì sao không có người canh chừng?"
Đám tiểu cung nữ Trường Lạc Cung đều hoảng loạn, Phương Hoa cũng bắt đầu hoang mang rồi, bà thật sự không ngờ, Tô Ngưng Nguyệt làm sao có thể đột nhiên biến mất chứ, có cung nữ gan nhỏ đã bị doạ sợ rồi, trực tiếp quỳ xuống nói: 'Nương Nương bình thường đều có Tố Trinh cô cô chăm sóc, nô tì cũng không biết tại sao lại biến thành như vậy rồi."
Thiên Vũ Hàn cau mày nói: "Tố Trinh đâu?"
Tiểu cung nữ lắp ba lắp bắp cũng không biết Tố Trinh đi đâu rồi, nàng ta cúi thấp đầu run rẩy mãi: "Nô tì ... Nô tì..."
Thiên Vũ Hàn mất kiên nhẫn hỏi Phương Hoa: "Ma ma, Tố Trinh đi đâu rồi?"
Phương Hoa quỳ xuống đất, bà ta đương nhiên biết Tố Trinh tới Ngự Y Phường lấy thuốc bổ dưỡng thai rồi, nhưng mà nếu bà nói thật thì tội danh không làm tròn trách nhiệm để Hoàng hậu mất tích sẽ đổ xuống đầu bà ta mất.
Phương Hoa cúi thấp đầu mắt chuyển động khắp nơi, cuối cùng ra được quyết định liền mở miệng nói: 'Hồi bẩm Hoàng thượng, lão nô cũng không biết Tố Trinh đi đâu rồi, nha đầu này trước nay không bẩm báo ta."
Vừa nghe lời này, Thiên Vũ Hàn liền tức giận: "Hầu hạ Hoàng hậu còn không thấy mặt nàng ta đâu, không cần biết nàng ta đang ở đâu, đưa về đây cho Trẫm, Trâm phải hỏi cho rõ ràng!"
Uy nghị của Hoàng Đế ai mà dám kháng lệnh, lập tức bên ngoài liền có bốn thị vệ tìm được Tố Trinh vê. Tố Trinh vốn không có trốn tránh, nàng ấy chỉ đi Ngự Y Phường lấy thuốc mà thôi, trên đường trở về, đột nhiên lại gặp mấy vị thị vệ hung thân ác xác bắt lấy hai tay nàng đưa nàng trở về rồi.
Tố Trinh bị doạ đến sắc mặt trắng bệch, nàng ấy vùng vây: "Các ngươi làm gì thế? Mau thả ta ra!"
Một đường bị áp giải về Trường Lạc Cung, trong lòng Tố Trinh cảm thấy có chút kỳ quái, mãi đến khi tiến vào liên thấy trong điện Trường Lạc Cung tất cả nô tì đều đang quỳ dưới đất kể cả Phương Hoa ngày thường diễu võ giương oai.
Lúc này trong lòng nàng ấy đã dự liệu được rồi, quả nhiên liền thấy Hoàng thượng đang đứng ở trước cửa tẩm điện.
Thị vệ hai bên vứt nàng xuống đất, Tố Trinh vội vã quỳ lên, trong lòng lo lắng, lẽ nào Nương Nương xảy ra chuyện gì rồi sao?
Thiên Vũ Hàn lạnh lùng nói: "Tố Trinh, Trẫm hỏi ngươi ngươi không ở trong tẩm điện chăm sóc Hoàng hậu mà đi đâu vậy? Hoàng hậu sao lại biến mất rồi?" Tố Trinh lập tức giật mình đứng dậy, vậy mà không để ý đến lễ nghĩa gì nói: "Nương Nương biến mất rồi? Nương Nương đi đâu rồi?"
Thấy dáng vẻ nàng ấy gấp gáp lo lắng không giống như giả bộ, trong lòng Thiên Vũ Hàn cũng có chút nghi hoặc, nhưng trên mặt lại càng thêm rét lạnh: "Hoàng hậu vẫn luôn do ngươi chăm sóc, ngươi còn hỏi Trẫm, Trãm mới phải hỏi ngươi đấy! Hoàng hậu rốt cuộc đi đâu rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận