Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 236: Vương Gia Ở Đâu (2)

Chương 236: Vương Gia Ở Đâu (2)Chương 236: Vương Gia Ở Đâu (2)
"Sao hôm nay tỷ tỷ lại tốt như vậy, mua cho mình nhiều đồ ăn ngon như thế” trong lòng Tô Thần nghĩ thâm.
"Đệ đang nghĩ gì vậy?" Thấy Tô Thần thất thần đứng bên cạnh, Tô Ngưng Nguyệt liên hỏi Tô Thần.
Tô Thần nghe Tô Ngưng Nguyệt hỏi như vậy thì vội vàng thu hồi suy nghĩ, lắc đầu.
"Không có gì, tỷ tỷ, chúng ta về nhà thôi, nếu không lát nữa trời sẽ muộn quá." Tô Thần nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh mỉm cười nói.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy Tô Thần nói khá hợp lý, vì vậy hai người xách theo những thứ đã mua ở chợ rồi nhanh chóng đi về.
Sau khi Tiểu Lục ra khỏi học đường thì lập tức về vương phủ.
"Lý quản gia, ngươi có biết vương gia đi đâu không?" Lúc này Tiểu Lục nhìn thấy Lý quản gia, vội vàng nói với Lý quản gia.
Bởi vì Tiểu Lục thấy hơi lo lắng sợ vương gia nhà hắn ta sẽ lại đến cung Vĩnh Ninh. Khi quản gia nghe thấy Tiểu Lục hỏi thì đã nói với hắn ta rằng vương gia đang đọc sách trong thư phòng.
Thất quản gia nói vậy Tiểu Lục lập tức cảm thấy yên tâm.
"Có nên đến thư phòng tìm vương gia không đây?" Tiểu Lục hơi rối rắm suy nghĩ.
Cuối cùng, Tiểu Lục quyết định trở về phòng của mình nghỉ ngơi.
"Vương gia như vậy thông minh, chắc chắn là ngài ấy đã nghĩ được cách để giải quyết rồi!" Tiểu Lục nghĩ đến đây thì lập tức trở vê phòng.
Sau khi trở về, nhìn thấy trên bàn có một bàn đồ ngon mà hắn ta thích, nhưng hắn ta cũng không đi tới ăn bởi vì bây giờ Tiểu Lục đã quá mệt mỏi. Hơn nữa hiện tại vì chuyện án mạng xảy ra ở cung Vĩnh Ninh nên Tiểu Lục cũng không cảm thấy thèm ăn. Mỗi lần nghĩ đến xác chết khô đã bị hút cạn máu, hắn ta lại có linh cảm xấu.
Tiểu Lục nằm xuống giường rồi ngủ thiếp đi.
Lúc này cuối cùng Tô Ngưng Nguyệt và Tô Thần cũng xách theo đồ đạc trở về nhà, bọn họ cất đồ đạc sang một bên.
Tô Thần ngồi xuống ghế.
"Ai nha, thật là mệt chết ta, không ngờ đi chợ mua đồ mà cũng mệt như thế!" Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy vậy và nghe Tô Thần nói thế thì bất lực mỉm cười.
"Không sao, sau này tỷ tỷ và ca ca sẽ cùng nhau đi chợ mua đồ, như vậy sẽ không cần phải làm phiên đến đệ nữa." Tô Ngưng Nguyệt cố ý nói với Tô Thần.
Tô Thần nghe được Tô Ninh Nguyệt nói vậy thì vội vàng đứng dậy khỏi ghế.
"Tỷ tỷ, sau này vẫn nên đưa theo Tiểu Thần đi cùng đi, Tiểu Thần không mệt. Tiểu Thần chỉ đang nói đùa với tỷ tỷ thôi!" Tô Thần vội vàng sửa lại miệng nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Tô Thần nói vậy lập tức bật cười.
"Được rồi, không trêu đệ nữa, đệ nhanh về trong phòng nghỉ ngơi đi, ta đi xem mẫu thân." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Tô Thân nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói lập tức gật đầu.
"Vâng tỷ tỷ." Cứ như vậy, Tô Thần về phòng của mình. Lúc Tô Ngưng Nguyệt đi đến phòng của Diêu Xuân nàng đưa tay gõ gõ cửa phòng.
"Nương, người có ở bên trong không?" Tô Ngưng Nguyệt hướng vào trong phòng nói. "Vào đi, Nguyệt Nguyệt." Trong phòng truyền đến giọng nói của Diêu Xuân. Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Diêu Xuân trả lời, nàng nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.
Sau khi bước vào, nàng thấy Lưu thẩm đã đến.
"Lưu thẩm, người đến rồi!" Tô Ngưng Nguyệt nói với Lưu thẩm.
Lưu thẩm hơi ngượng ngùng nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
"Cái đó..." Lưu thẩm luôn cảm thấy có hơi khó mở miệng. Diêu Xuân thấy Lưu thẩm như vậy thì lập tức nói thay Lưu thẩm.
"Nguyệt Nguyệt, con còn nhớ lần trước con đưa đồ hộp cho nhà Lưu thẩm không? Sau khi ăn thì hài tử nhà thẩm ấy rất thích, chúng vẫn muốn ăn nữa. Trong phòng con có còn không? Nếu còn thì lấy thêm hai hộp nữa cho Lưu thẩm đi!" Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Không cần không cần, một hộp là tốt rồi, lấy nhiều như vậy thật sự rất ngại." Lưu thẩm vội vàng nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Nghe Lưu thẩm nói vậy Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận