Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 925: Xảy Ra Chuyện (1)

Chương 925: Xảy Ra Chuyện (1)Chương 925: Xảy Ra Chuyện (1)
Nếu vậy, chắc chắn Thiên Vũ Hàn sẽ suy nghĩ nhiều, hắn là người thông minh, chỉ dựa vào một vài manh mối cũng có thể suy đoán ra tất cả.
Chỉ cần hắn biết nàng không tắm rửa thay y phục, mặc nam trang đi dạo tung lung trong ngự hoa viên, rồi liên tưởng đến chuyện xảy ra ngày hôm đó, nhất định hắn sẽ biết nguyên do.
Nhưng nàng không muốn để cho hắn biết chuyện này, không muốn hắn biết rằng do nàng vừa tức giận, vừa tủi thân, tuy rằng đó là sự thật nhưng nàng không muốn hắn biết.
Nàng biết hắn cần một nữ nhân thấu tình đạt lý, nhìn xa trông rộng, chứ không phải một nữ nhân động một chút là ghen tuông, nàng không muốn Thiên Vũ Hàn cảm thấy nàng là nữ nhân như vậy, cho nên chuyện này cứ thối rữa trong bụng mình đi.
Đặc biệt không thể để Thiên Vũ Hàn biết chuyện này, bằng không hắn sẽ tức giận, tên nam nhân bụng dạ hẹp hòi này, thật sự rất nhỏ mọn, nàng phải giấu kỹ mới được.
Thiên Vũ Hàn nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt gật gật mới thở phào nhẹ nhõm, hắn biết Tô Ngưng Nguyệt sẽ đồng ý với hắn, nhưng nếu chưa thấy Tô Ngưng Nguyệt gật đầu thì hắn vẫn không yên lòng, cho đến lúc này, hắn mới thật sự yên tâm.
Thật ra Tô Ngưng Nguyệt cũng không quan tâm đến việc phải chiếu cố Thiên Vũ Trạch, nàng chỉ quan tâm đến thể diện của nàng mà thôi. Đối với nàng mà nói, Thiên Vũ Trạch chỉ là một cái tên mà thôi, thái độ của nàng được quyết định bởi thái độ của Thiên Vũ Hàn. Hiện tại Thiên Vũ Hàn không cho nàng tiếp xúc nhiều với hắn ta, vậy thì nàng không tiếp xúc là được, cũng không phải chuyện gì to tát.
Thiên Vũ Hàn ôm Tô Ngưng Nguyệt thật chặt, kéo nàng vào trong ngực mình, vẫn giữ nguyên tư thế giống như đang ôm toàn bộ thế giới của hắn vậy. Tô Ngưng Nguyệt cũng ôm Thiên Vũ Hàn thật chặt, nàng cũng yêu hắn.
Bên trong ngự thư phòng, một đôi nam nữ ôm nhau thật chặt, ngọn nến trên bàn lẳng lặng bốc cháy, tỏa ra ngọn lửa màu đỏ cam, bên ngoài bình phong tinh xảo phản chiếu hình bóng hai người, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng ấm áp.
Giữa trưa ngày hôm sau, hoa mận đỏ ngoài cửa sổ nở rộ, mùi hương thoang thoảng bay vào, còn có tiếng chim kêu ríu rít, vô tình lấp đầy bầu trời tịch mịch này.
Mặt trời hôm nay cũng không tệ lắm, hiện tại đã vào cuối đông, thời tiết cũng dần ấm hơn, mặt trời ngày càng gắt hơn. Vào mùa đông sau giờ ngọ vẫn kịp phơi nắng.
Bên trong Khôn Ninh Cung, Dật phi lười nhác nằm trên ghế dựa, hưởng thụ ánh nắng ấm áp sau giờ ngọ.
Từ đó về sau, Dật phi đã nghĩ thông suốt, yên lặng ở trong cung của mình ăn ăn uống uống, hiện tại trông nàng ta có vẻ trắng trẻo mập mạp, cũng không sử dụng những thứ không tốt cho hài tử nữa.
Từ ngày ấy nàng ta đã biết, đối với sự sủng ái của Thiên Vũ Hàn, nàng ta tranh không nổi. Trong đôi mắt hắn, trong tim hắn chỉ có một người mà thôi, không thể chứa thêm ai khác, vậy thì hà cớ gì nàng ta phải tự chuốc lấy khổ chứ.
Hiện tại nữ nhân trong hậu cung này, có ai đã từng được Thiên Vũ Hàn lâm hạnh đâu. Thậm chí những người đó còn không có chỗ để dựa vào, nhưng mà nàng ta có, đó chính là hài tử trong bụng của nàng ta.
Đứa nhỏ này chính là đứa bé đầu tiên trong hoàng cung, tất nhiên sẽ được coi trọng, mẫu bằng quý tử, cuộc sống của nàng ta trôi qua có tốt đẹp không chẳng phải phụ thuộc vào đứa con này sao?
Tuy rằng nàng ta không chiếm được sự sủng ái của đế vương, nhưng mà những người khác cũng không chiếm được, như vậy hiện tại nàng ta vẫn tốt hơn người khác nhiều, nàng ta có đứa bé này. Hiện tại ở trong hậu cung, ngoài Tô Ngưng Nguyệt ra đâu có ai hơn nàng ta. Nàng ta biết rõ bản thân không bằng Tô Ngưng Nguyệt, nhưng mà nàng ta đã mặc kệ rồi, từ lần đó nàng ta đã nhìn thấu, trong mắt Thiên Vũ Hàn chỉ có một mình Tô Ngưng Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận