Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 518: Đạt Được Sự Đồng Thuận. (1)

Chương 518: Đạt Được Sự Đồng Thuận. (1)Chương 518: Đạt Được Sự Đồng Thuận. (1)
Nói xong liền vội vàng đi ra ngoài, Tô Mộc đại ca của Tô Ngưng Nguyệt vừa đi chưa bao lâu thì Bắc Minh công tử tới, vừa vào đến đại sảnh liền mỉm cười nói: "Ai ya, đến sớm không bằng đến đúng lúc mà, vừa hay ta cũng chưa ăn sáng."
Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt yêu thích vị Bắc Minh công tử này từ tận đáy lòng.
Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt vui vẻ chào đón Bắc Minh công tử: "Bắc Minh công tử tới rồi à, mau ngồi xuống, ta bảo người đi lấy thêm bát đũa!" Bắc Minh công tử cảm tạ nói: "Cám ơn Diêu đại nương."
Nói xong cũng không quên nhướn mày với Tô Ngưng Nguyệt, Bắc Minh công tử nhìn thấy Lý Tích Tuyết ở trong lòng Diêu Xuân liền hỏi: "Ai ya, ta vừa mới nhìn thấy một bé gái xinh xắn ở đâu thế này, con nhà ai vậy ạ?"
Nói rồi liền muốn vế Lý Tích Tuyết, Lý Tích Tuyết vội vàng trốn vào trong lòng của Diêu Xuân, không cho Bắc Minh công tử bế, Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Lý Tích Tuyết trốn vào trong lòng mẫu thân không để cho Bắc Minh công tử bế liền phì cười, Bắc Minh công tử ngượng ngùng trừng mắt nhìn Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt cười ha hả nói: "Xem ra Bắc Minh công tử thậm chí còn không lọt được vào mắt của Ngưng Nhi, Ngưng Nhi là đứa mà ai bế cũng được mà."
Nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy, Bắc Minh công tử lại càng buồn bực, lão gia tử Tô gia vội vàng giảng hòa: "Bắc Minh công tử thứ lỗi, chắc là Ngưng Nhi sợ người lạ."
Bắc Minh công tử nghe thấy lão gia tử Tô gia nói vậy mới thấy được an ủi phần nào, nói với lão gia tử Tô gia: "Không sao, không sao, trẻ con mà."
Nghe thấy Bắc Minh công tử nói vậy lão gia tử Tô gia mới thở phào, vừa rồi còn sợ là Bắc Minh công tử sẽ tức giận, nhà mình cũng chỉ xuất thân là một nông hộ nhỏ bé, sao so bì được với công tử thế gia vọng tộc, mặc dù Bắc Minh công tử không giống với như công tử của nhà khác, nhưng Bắc Minh công tử kia cũng là công tử thế gia vọng tộc, nếu giở mặt có khả năng sẽ tiêu diệt một nông hộ nhỏ bé như nhà mình.
Tô Ngưng Nguyệt tất nhiên là không thể biết được những khúc mắc trong lòng của lão gia tử Tô gia, nhưng cho có biết cũng sẽ không phản bác điều gì, mặc dù tư tưởng nà của lão gia tử Tô gia có hơi cổ hủ, nhưng suy nghĩ của lão gia tử Tô gia cũng là đúng, Bắc Minh công tử cho dù có biểu hiện hòa nhã đến đâu thì cũng là công tử thế gia vọng tộc, một khi không vui là có thể lấy mạng của người khác.
"Bắc Minh công tử hôm nay tới đây là có việc gì?"
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Bắc Minh công tử đang ăn sáng một cách tao nhã liền hỏi, Bắc Minh công tử vừa ăn vừa nói: "Không phải hôm qua ngươi bảo ta mang đồ dùng sinh hoạt cho những người ăn mày kia sao? Ta đồng ý với các điều kiện rồi, đồ dùng sinh hoạt thì chắc là qua một tuân hương nữa là tới, ta tới đây thương bàn bạc chỉ tiết với ngươi một chút."
Nghe thấy Bắc Minh công tử nói vậy Tô Ngưng Nguyệt biết ngay là Bắc Minh công tử tới để ký hợp đồng với nàng, thế nên cũng thong thả ăn sáng, trong lúc đó lão gia tử Tô gia, Diêu Xuân cùng với Lý Tích Tuyết đều đã ăn xong và đi làm công việc của riêng mình.
Trong đại sảnh chỉ còn lại hai người là Tô Ngưng Nguyệt và Bắc Minh công tử vẫn đang ung dung ăn bữa sáng, một lúc sau, Tô Ngưng Nguyệt đã ăn no liên buông đôi đũa trong tay xuống, còn Bắc Minh công tử vẫn đang thong thả ăn tiếp: "Xem ra trước khi tới đây ngươi thật sự là chưa ăn sáng.”
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Bắc Minh công tử đang thong thả ăn sáng nói.
Bắc Minh công tử đáp lại: "Thì đương nhiên, ta tới đây sự chân thành dạt dào mà."
Tô Ngưng Nguyệt đứng dậy và đi tới chiếc ghế ở bên cạnh và thong thả uống trà, bên phía này Bắc Minh công tử đang nho nhã ung dung ăn sáng, giữa hai người hình thành một loại từ trường không gọi được tên, cả hai cùng trầm mặc, .
Bạn cần đăng nhập để bình luận