Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 978: Nữ Tử Mặc Đồ Trắng (1)

Chương 978: Nữ Tử Mặc Đồ Trắng (1)Chương 978: Nữ Tử Mặc Đồ Trắng (1)
"Tùy ngươi nghĩ sao cũng được, nếu như hôm nay ngươi tới để chất vấn ta thì bây giờ người có thể về rồi, cho dù thế nào, người luôn tin rằng ta là hung thủ làm hại mẫu phi ngươi, vậy thì bây giờ ngươi tới chất vấn hung thủ sát hại mẫu phi ngươi, ngươi cảm thấy có nực cười không? Hả?" Thiên Vũ Hàn thản nhiên nói, dường như không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của Thiên Vũ Trạch ở bên dưới.
"Hoàng huynh..." Như thế là muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại không nói lên lời.
"Tang lễ của Thái Hậu sẽ sẽ được tổ chức dựa theo nghỉ thức như trước đây, có điều là bà ta không thể hợp táng cùng với tiên hoàng, nếu như ngươi không còn chuyện gì nữa thì lui xuống đi. À, đúng rồi, nếu như ngươi muốn báo thù thì cứ việc, nhưng ngươi đừng có động tới Tô Ngưng Nguyệt, nếu như có chuyện gì xảy ra với nàng, thì cái mạng của ngươi cũng không còn đâu." Thiên Vũ Hàn lạnh lùng nói, dường như không cho Thiên Vũ Trạch cơ hội để lên tiếng vậy.
Thiên Vũ Trạch chỉ đành im lặng chuẩn bị rời đi, hắn ta biết chuyện hôm nay hoàn toàn không cần thiết phải tới tìm Thiên Vũ Hàn, những hắn ta vẫn tới, có một tia hy vọng xa vời, nhưng kết quả luôn không tươi đẹp như trong tưởng tượng, cho dù là gì thì cũng như nhau.
Thiên Vũ Trạch đối với Thiên Vũ Hàn là sự chênh vênh, không biết phải cư xử với Thiên Vũ Hàn với thái độ như thế nào, tình trạng này quả thật là rất đau khổ.
"Đợi một chút, còn nữa người đừng lãng phí thân tình còn sót lại của ta đối với ngươi nữa." Giọng nói lạnh lùng của Thiên Vũ Hàn phát ra, khoét thành một cái lỗ trong tim Thiên Vũ Trạch.
Vậy thì hắn ta phải làm thế nào đây?
Sau khi cuộc nói chuyện của hai người kết thúc không mấy vui vẻ, sau đó thì không có chuyện gì truyên ra nữa.
Lại khôi phục lại cuộc sống bình thường như thời gian trước đây, nhưng Tô Ngưng Nguyệt vẫn luôn cảm thấy giông tố ẩn nấp đằng sau ánh sáng.
Đại tang của Thái Hậu được tổ chức long trọng, chôn cất tại hoàng lăng lịch sử, nhưng ngày hôm đó, chuyện khiến người ta lấy làm lạ là con trai của Thái Hậu cũng chính Thần Vương không rơi lấy một giọt nước mắt, mặt chỉ hờ hững, không biết được là vui hay buồn.
Nhưng sau đó truyền ra tin là Thân Vương không còn lên triều nữa, chỉ ngày ngày ở trong phủ uống rượu, tỉnh lại uống, say thì ngủ, cứ lặp đi lặp lại như vậy, nghe nói ở bên ngoài phủ Thần Vương cũng có thể ngửi rõ ràng mùi rượu nồng đậm từ trong đó bốc ra.
Những ngày tháng của Thiên Vũ Hàn vẫn trôi qua như bình thường không có gì xáo trộn, không có ý muốn quan tâm Thiên Vũ Trạch, như thể đã quên đi người đệ đệ có mối quan hệ rất tốt với hắn vậy.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Thiên Vũ Hàn đang làm việc ở đó, khẽ thở dài, người khác thì không nhìn ra được, nhưng chẳng là nàng còn không thấy được hay sao? Tâm trạng của người này rõ ràng là đang không vui, thậm chí còn có chút lo cho Thiên Vũ Trạch, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà lại giả vờ lạnh nhạt như vậy.
Tô Ngưng Nguyệt tươi cười bưng tách trà đi tới và đặt ở trước mặt Thiên Vũ Hàn, Thiên Vũ Hàn ngẩng đầu lên có chút nghi hoặc nhìn Tô Ngưng Nguyệt, như thể là không biết là nàng đang muốn làm gì.
"Nguyệt Nguyệt?" Có chút nghi ngờ nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
"Đồ ngốc, bảo chàng uống trà đi đấy.' Tô Ngưng Nguyệt thẳng thắn nói.
Thiên Vũ Hàn bất lực mỉm cười, bây giờ đến cả việc này hắn cũng phải hỏi.
"Vũ Hàn, nếu như chàng không yên tâm thì đi xem xem." Tô Ngưng Nguyệt ngồi bên cạnh Thiên Vũ Hàn, im lặng một lát rôi mới lên tiếng.
Động tác uống trà của Thiên Vũ Hàn ngừng lại, sau đó lại một lần nữa che đậy đi, thở dài nói: "Vẫn là không giấu được Nguyệt Nguyệt."
Nhưng sau đó Thiên Vũ Hàn cũng không nói gì nữa, Tô Ngưng Nguyệt cũng thở dài sườn sượt, hắn vẫn không muốn nói về chuyện này, thế thì thôi vậy, nàng không ép hắn, vậy thì chuyện này để cho nàng đi xử lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận