Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 895: Kẻ Đứng Sau (1)

Chương 895: Kẻ Đứng Sau (1)Chương 895: Kẻ Đứng Sau (1)
Mao Mao đứng đẳng xa tức lắm, nam nhân giả nhân giả nghĩa này, như hai con người khác nhau mà đối xử với tỷ tỷ và nó vậy. Đồ dối trá, đồ xấu xa.
Nó muốn đi vạch trần hắn, nói cho tỷ tỷ biết bộ mặt thật của hắn, nhưng nó nhớ tới ánh mắt khủng khiếp vừa rồi của hắn, nó nghĩ hay là thôi đi, bây giờ nó đánh không lại nam nhân này, chờ đến lúc nó có năng lực, nhất định nó phải nói chân tướng cho tỷ tỷ biết, rồi đánh cho tên nam nhân đó tơi bời hoa lá luôn.
Mao Mao nghĩ thầm như vậy, bỗng chốc có động lực, nét mặt không còn buồn bã nữa. Một ngày nào đó nó sẽ đánh bại tên nam nhân đáng ghét đấy.
Mao Mao cứ như vậy mà nằm dưới đất, đôi nam nữ ở xa thì đang tìm cảm đắm đuối, nó nhắm mắt dưỡng thần, chắc chắn nó sẽ không nói nói cho ai biết là do nó buồn ngủ nên mới nhắm mắt đâu.
Thiên Vũ Hàn cứ vậy tựa đầu trên vai Tô Ngưng Nguyệt, ngửi mùi hương trên người nàng, cảm thấy tất cả sương mù chôn giấu trong lòng hắn cả ngày nay đều đã xua tan hết, ngay cả con chó ngu xuẩn ở đằng xa cũng không khiến hắn thấy khó chịu. Chỉ cần nó không quấy rầy hắn cùng Nguyệt Nguyệt, hắn chẳng thèm quan tâm.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy bả vai hơi tê, nhưng nhìn thấy Thiên Vũ Hàn đang tựa đầu vào nàng thoải mái lắm, nên không đành lòng đánh thức hắn, khó khăn lắm hắn mới bộc lộ nỗi lòng mình. Nhưng mà nàng mỏi lắm rồi.
Thôi! Bỏ đi, mỏi thì cũng mỏi rồi, vì hắn nàng có thể chịu đựng.
Thật ra Thiên Vũ Hàn luôn chú ý tới Tô Ngưng Nguyệt, tuy đôi mắt hắn nhắm lại, nên không nhìn thấy biểu cảm của Tô Ngưng Nguyệt, nhưng hắn có thể cảm nhận được cảm giác của Tô Ngưng Nguyệt, hắn biết bả vai của Tô Ngưng Nguyệt tê rồi, hắn không muốn rời vòng tay ấm áp của nàng, nhưng hắn càng thương nàng hơn. Thôi, sau này vẫn còn cơ hội. Thiên Vũ Hàn chậm rãi đứng lên, hôn lên trán Tô Ngưng Nguyệt, sau đó tay hắn đặt lên bả vai Tô Ngưng Nguyệt, nhẹ nhàng xoa bóp cho nàng, giúp nàng lưu thông khí huyết.
Bả vai Tô Ngưng Nguyệt cũng không mỏi lắm, cử động một chút là được, nhưng người nào đó cứ muốn xoa bóp như vậy, nàng ngăn cản cũng không được, chỉ có thể tùy ý hắn xoa nắn bả vai của nàng.
Thiên Vũ Hàn xoa bóp bả vai của nàng, cực kỳ mê luyến mùi hướng của nàng. Sau đó hắn ôm Tô Ngưng Nguyệt lên giường, hắn cũng lên giường, nhưng hắn nằm trên đùi Tô Ngưng Nguyệt, đầu hướng vê phía bụng Tô Ngưng Nguyệt, nhắm mắt lại, giống như hắn muốn ngủ một giấc trong lòng nàng.
Thấy bộ dáng đó, Tô Ngưng Nguyệt vừa buồn cười mà vừa thương hắn. Sao hôm nay hắn lại dính lấy nàng như sam vậy nhỉ? Giống như hắn không muốn rời xa nàng chút nào cả. Nhưng mà nếu như vậy có thể làm hắn vui vẻ hơn, thì dù hắn muốn làm gì thì nàng cũng sẽ thuận theo ý hắn.
Tuy nói là vì hắn nhưng mà chính nàng cũng đang hưởng thụ khoảnh khắc này, khó có được thời khắc ấm áp như vậy, đương nhiên nàng phải biết quý trọng.
Thiên Vũ Hàn cứ như vậy nằm trên đùi Tô Ngưng Nguyệt, hắn chợp mắt, Tô Ngưng Nguyệt đặt tay lên tóc Thiên Vũ Hàn, tóc Thiên Vũ Hàn rất khỏe, sờ vào mềm mại không hề có có cảm giác chọc tay, Thiên Vũ Hàn hưởng thụ khoảnh khắc được nàng xoa nắn, yêu thương như vậy.
Đột nhiên dường như Tô Ngưng Nguyệt nghĩ tới điều gì đó, nên nàng lên tiếng hỏi Thiên Vũ Hàn, giọng nói rất nhỏ, như sợ quấy rầy đến Thiên Vũ Hàn, tuy rằng hắn chợp mắt, nhưng nàng không đành lòng quấy rầy hắn.
"Chàng nói xem, ai là người đứng đằng sau mọi chuyện?" Chuyện lúc trước do hắn mà xảy ra, tuy hai người đã làm hòa nhưng vấn đề khúc mắc vẫn chưa được làm rõ.
Rốt cuộc người hạ độc Dật phi là ai? Vì sao muốn hãm hại nàng? Còn nữa rốt cuộc mục đích của người này là gì? Có phải mục đích chủ yếu của người đó là muốn ly gián nàng với Thiên Vũ Hàn không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận