Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 1026: Chạy Trốn (1)

Chương 1026: Chạy Trốn (1)Chương 1026: Chạy Trốn (1)
Người bị thương khá nhiều, lều trại đã không đủ để dùng nữa, rất nhiều binh lính bị thương đều nằm trên mặt đất ở bên ngoài.
Một hình bóng màu trắng không ngừng đi qua đi lại giữa những binh lính bị thương kia, không ngừng băng bó vết thương cho những người kia, bộ đồ màu trắng không tì vết cũng hơi bẩn rồi, đâu đâu cũng là máu. Có một vài vết máu ở trên mặt, nhưng lúc này nàng ta cũng không có thời gian để lau.
"Người kia chính là Bạch thần y sao?" Thiên Vũ Hàn điền tĩnh hỏi Nguy Nguyên.
Nguy Nguyên gật đầu, Thiên Vũ Hàn không nói thêm gì nữa mà cũng quay đầu đi thẳng.
Tử Tuyên ở đằng xa đang băng bó vết thương cho người bị thương khóe miệng nhếch lên một nụ cười, nhưng rất nhanh lại giấu đi, như thể chưa bao giờ xuất hiện.
Tô Ngưng Nguyệt cau mày nghe tiếng nháo nhác ở bên ngoài, Thiên Vũ Hàn đang hôn mê?
Tiếng nháo nhác ở bên ngoài vẫn đang tiếp tục.
"Cái tên Thiên Vũ Hàn của Bắc Việt kia thật sự là yếu đuối, ta còn chưa dùng hết sức lực mà hắn đã bị thương rồi, xem ra đúng thật là yếu ớt!" Một người râu ria xồm xoàm vừa uống rượu vừa tán phét.
Những người ở dưới ngồi nghe mỗi người một biểu cảm, nhưng tất cả đều thầm nghĩ, ai mà không biết Thiên Vũ Hàn ở Bắc Việt là một tướng quân có nhiều chiến tích, chỉ dựa vào một kẻ bé nhỏ như hắn ta mà lại có thể làm hắn bị trọng thương sao?
Có thể Thiên Vũ Hàn hôn mê là thật nhưng chưa chắc đã phải là do hắn ta đả thương. Nhưng không thể phủ nhận là Thiên Vũ Hàn bị thương, vậy thì cơ hội của bọn họ cũng tới rồi, sao có thể không vui được chứ? Vì vui vẻ nên mọi người bắt đầu buông lỏng vui vẻ uống rượu, phía địch một khi mất đi thủ lĩnh, vậy thì làm sao phải sợ nữa?
Những người ở bên ngoài đang vui mừng phấn khởi uống rượu, nhưng Tô Ngưng Nguyệt ở trong phòng nghe thấy những lời nói ở bên ngoài, trong lòng không mấy dễ chịu.
Mặc dù biết rằng Thiên Vũ Hàn không dễ gì mà bị thương như vậy, cũng có thể là bị thương không quá nặng, nhưng trong lòng nàng bất an, đứng ngồi không yên, Thiên Vũ Hàn chàng đừng có xảy ra chuyện gì.
Vậy thì kế hoạch chỉ có thể đẩy sớm lên thôi, chỉ sớm hơn một chút, xác suất thành công thấp hơn một chút, Nhưng mà Tô Ngưng Nguyệt không đợi được nữa rồi, nàng muốn nhìn thấy Thiên Vũ Hàn.
Vậy thì đêm nay sẽ ra tay! Tô Ngưng Nguyệt thầm hạ quyết tâm, ngón tay vuốt ve đứa bé ở trong bụng, đêm nay con phải ngoan ngoãn một chút, chúng ta sắp được gặp phụ thân của con rồi.
Đến đêm, người ở bên ngoài đã say sưa, không ít người đều đang lơ là, bại trận trong một thời gian dài, cuối cùng cũng có một lần làm thủ lĩnh của đối phương bị trọng thương, sao có thể không thư giãn một chút chứ?
Tô Ngưng Nguyệt nghe kỹ những tiếng động ở xung quanh, kích hoạt kiểm soát không gian đến mức lớn nhất, xem có có chỗ nào bỏ sót không.
Lấy từ trong không gian ra một bình thuốc, uống một viên, sau đó tiếp tục lấy ra một bình màu đen, vừa rắc vào trong không trung, rất nhanh liền tiêu tan.
Loại thuốc này được lấy từ tầng thứ 3 của không gian, là một loại thuốc mê cưỡng chế, chỉ cần hít vào, rất nhanh tứ chỉ vô lực, sau đó ngất xỉu, trong vòng 2 tới 3 ngày tuyệt đối sẽ không thể tỉnh lại.
Cho dù có người tỉnh lại thì tư chi vô lực cũng không thể cử động được. Loại thuốc này không màu không vị, cho dù là người có võ công cao cường đến đâu cũng có thể hít phải, trừ khi là những người không cần phải hít thở. Loại thuốc này vốn dĩ là muốn đợi thêm mấy ngày nữa mới rắc ra, nhưng trùng hợp hôm nay trời có gió, vậy thì loại thuốc này có thể phân tán khắp trong quân doanh này, nhưng bây giờ vẫn chưa tới lúc nên chắc chắn không phát huy được toàn bộ hiệu quả, có điều bây giờ không quan tâm được nhiều như vậy nữa.
Nàng thật sự không yên tâm được với Thiên Vũ Hàn, vẫn nên quay về sớm hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận