Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 278: Trái Tim Tan Chảy. (2)

Chương 278: Trái Tim Tan Chảy. (2)Chương 278: Trái Tim Tan Chảy. (2)
"Bây giờ các ngươi theo ta trở vê được chưa?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nhìn hai tiểu huyết nhân sâm và nói.
Tiểu huyết nhân sâm sau khi nghe thấy câu nói của Tô Ngưng Nguyệt thì gật đầu.
"Đương nhiên là được rồi." Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt đưa hai tiểu huyết nhân sâm đó trở về phòng của mình.
Lúc này ở trong không gian canh tác hệ thống kia đang bĩu môi.
"Thật là, có thú cưng mới một cái là quên mất ta!"
"Các ngươi có đói không? Có cần ta lấy chút máu cho các ngươi uống không?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nhìn hai tiểu nhân sân ở trên giường và nói.
Hai tiểu huyết nhân sâm nghe thấy câu nói của Tô Ngưng Nguyệt thì lập tức lắc đầu.
"Không cần đâu, tiểu chủ nhân, hai đứa chúng tôi bây giờ vẫn chưa đói! Hơn nữa chúng tôi chúng tôi cũng đã tìm thấy thức ăn ở bên ngoài rồi." Một trong hai tiểu huyết nhân sâm nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Ngoài máu ra các ngươi còn ăn cái gì nữa.' Tiểu huyết nhân sâm ngượng ngùng nói là ăn đất.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy tiểu huyết nhân sâm nói vậy liền mỉm cười.
Tiểu huyết nhân sâm nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Ngưng Nguyệt, cũng không biết là tại sao Tô Ngưng Nguyệt lại cười.
Tiểu huyết nhân sâm nghiêm túc nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở gần đó.
"Tiểu chủ nhân, người sao vậy?" Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy câu nói này của nó liền xua tay với tiểu huyết nhân sâm. "Xin lỗi, vừa rồi là ta không nhịn được."
"Ta quên mất, ta chỉ biết là các ngươi uống nước mà đã quên mất là các ngươi vấn là thực vật, cần phải dựa vào thổ nhưỡng để hấp thụ dinh dưỡng." Tô Ngưng Nguyệt nói với bọn chúng.
"Mặc dù chúng tôi ăn đất, nhưng không phải là đất gì chúng tôi cũng ăn, trong không gian canh tác mà muốn tìm thấy đất mà chúng tôi có thể ăn được là vô cùng khó." Tiểu huyết nhân sâm nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy tiểu huyết nhân sâm nói vậy thì gật đầu.
"Chỗ này của ta có rất nhiều đất, ngày mai ta đưa các ngươi đi tìm xem sao nhé!" Tô Ngưng Nguyệt nói với hai tiểu huyết nhân sâm.
"Nhưng ban ngày chúng tôi không thể ra ngoài, chỉ có thể đợi đến buổi tối tôi."
"Vậy thì tối ra ngoài tìm vậy!" Tô Ngưng Nguyệt nói với bọn chúng.
"Thật sao? Buổi tối không làm phiền tiểu chủ nhân ngủ sao?" Tiểu huyết nhân sâm nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy câu nói của tiểu huyết nhân sâm liền lắc đầu.
"Chỉ cần ban ngày ta ngủ đủ rồi thì đến tối là có thể ra ngoài cùng với các ngươi!" Tô Ngưng Nguyệt nói với bọn chúng.
Bọn chúng ngoan ngoãn gật đầu.
Lúc này trong phủ vương gia, Tiểu Lục vừa trở về từ ngoài thao trường.
Hôm nay về hơi muộn, sau khi Tiểu Lục trở về, hắn ta liền trở về phòng của mình.
Tiểu Lục thất trong phòng mình bày đầy đồ ăn mà mình thích.
Tiểu Lục cũng không biết làm sao mà vô cùng thèm ăn, có lẽ là bởi vì lúc ở ngoài thao trường Thiên Vũ Hàn từng khen ngợi hắn ta một câu!
Tiểu Lục tới bàn ăn từng miếng từng miếng cao lương mĩ vị, sau khi ăn no, đúng lúc Tiểu Lục định lên giường đi ngủ thì nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài.
"Ai đấy? Ai ở bên ngoài thế?" Tiểu Lục nói với người ở bên ngoài cửa.
"Là tôi, quản gia." Lúc Tiểu Lục nghe thấy là tiếng của quản gia thì hắn ta liền mở cửa để Lý quản gia vào.
Sau khi Lý quản gia đi vào, hắn ta nhìn thấy Tiểu Lục đã ăn chỗ đồ ăn kia.
"Quên mất không nói với ngươi, chỗ đồ ăn này đã nguội cả rồi, ngươi bảo nhà bếp làm lại cho mấy món mới không phải là được sao." Quản gia nói với Tiểu Lục.
Tiểu Lục biết là quản gia quan tâm hắn ta, nhưng hắn ta chỉ cười và lắc đầu.
"Ôi dào, không cần đâu, ta cũng đâu phải cô nương nhà ai đâu, không yếu đuối như vậy đâu." Tiểu Lục nói với quản gia.
Khi quản gia nghe thấy câu nói này của Tiểu Lục liên đi tới bên cạnh hắn ta.
"Có câu này không biết có nên nói hay không,' Quản gia nói với Tiểu Lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận