Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 873: Kết Thúc Cung Yến (2)

Chương 873: Kết Thúc Cung Yến (2)Chương 873: Kết Thúc Cung Yến (2)
Thực tế là Thiên Vũ Hàn ấn đầu Tô Ngưng Nguyệt vào ngực hắn, sao hắn có thể để cho mọi người nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu này của nàng được chứ.
"Không sao, trẫm đưa Hoàng hậu của trẫm đi dạo một vòng thôi." Thiên Vũ Hàn nhướn mày, trả lời người vừa hỏi.
Chỉ là đôi mắt của hắn không hề nhìn xuống phía dưới, hắn vẫn nhìn chằm chằm người trong ngực như cũ.
Người phía dưới nhận được một nghìn tấn sát thương, có thể khoe ân ái như vậy sao? Đang trong yến hội đấy, chúng ta vẫn biết các người rất yêu nhau, biết các người rất ngọt ngào, nhưng mà có thể không cần khoe ân ái trước mặt đám người bọn họ hay không? Đúng là làm lòng người lạnh giá.
Khóe miệng mọi người hơi run rẩy, thật là con người ác độc, bọn họ lương thiện như vậy, có thể đừng ngược đãi bọn họ, được không?
Người của nước Bắc Việt thì vẫn ổn, bọn họ đã quen với việc Hoàng thượng và Hoàng Hậu phát cẩu lương rồi, không có gì quá bất ngờ, đã biến thành thói quen của bọn họ rồi.
Nhưng mà người của các nước khác lại không may mắn như vậy, một đám trợn mắt há hốc mồm, có người đang ăn đồ ăn cũng bị nghẹn lại, có người vừa đưa trà vào miệng cũng bị sặc phải phun ra, có người tròng mắt sắp rơi xuống đất. Lối sống ở đây thoáng vậy sao? Trước mặt sứ thần các nước, Hoàng Hậu công khai ngồi trên đùi Hoàng thượng!
Thiên Vũ Hàn nhìn thấy các loại biểu tình khác nhau, hắn chẳng có gì ngượng ngùng, vẫn ôm Tô Ngưng Nguyệt vào lòng như cũ, hắn sủng nữ nhân của mình, có gì sai đâu.
Đám nam nhân bên dưới đang thầm cười nhạo Thiên Vũ Hàn quá mức cưng chiều nữ nhân này. Phải biết rằng nữ nhân không thể sủng, một khi ngươi sủng nàng, nàng sẽ không biết trời cao đất rộng là gì.
Ngược lại, nữ nhân đang có mặt ở đây đều vô cùng hâm mộ Tô Ngưng Nguyệt, hâm mộ nàng có thể có được một nam nhân yêu thương nàng như vậy, bỏ ngoài tai tất cả những dị nghị, đàm tiếu của người khác mà cưng chiều nàng như hài tử, nàng thật sự rất hạnh phúc.
Không bận tâm đến cái nhìn của người khác, muốn sủng nữ nhân của mình như thế nào thì sẽ sủng nàng như thế đó, nam nhân như vậy mới là trượng phu trong mộng của tất cả nữ nhân.
Dần dần yến hội cũng đã đến lúc kết thúc, Thiên Vũ Hàn ôm Tô Ngưng Nguyệt trở về, nhưng đi được nửa đường, Tô Ngưng Nguyệt vẫn luôn an tĩnh cả một buổi tối, cuối cùng cũng làm loạn rồi, nàng ầm ï cứ nhất định phải tự mình đi, Thiên Vũ Hàn không thay đổi được quyết định của nàng, hắn chỉ có thể thả nàng xuống.
Lúc yến hội kết thúc, Thiên Vũ Hàn đã cho những người bên cạnh lui ra, lúc này chỉ có hai người bọn họ cùng nhau trở về. Hắn chỉ đê phòng rằng, ngày mai sau khi thức giấc, nàng nhớ lại những gì mình đã làm ra trước mặt mọi người sẽ ngượng ngùng, có khi lại trốn tránh mấy ngày liền cũng nên.
Vì vậy, hắn cứ đề phòng vẫn hơn, tránh ngày mai nàng làm loạn, người chịu tội lại là hắn. Ánh trăng dịu dàng chiếu sáng vào gương mặt ửng đỏ của Tô Ngưng Nguyệt, Thiên Vũ Hàn cưng chiều nhìn nàng, thầm than, hắn vẫn bại dưới tay nàng.
Tô Ngưng Nguyệt được thả xuống đất, lập tức không làm loạn nữa, nàng lẳng lặng đứng ở nơi đó, không nhúc nhích. Thiên Vũ Hàn tưởng rằng nàng muốn làm gì đó, nên hắn chờ nàng một hồi, nhưng hóa ra nàng chỉ đứng bất động như vậy mà thôi. Hắn nở một nụ cười bất đắc dĩ.
Hắn chầm chậm đi đến trước mặt nàng, nhìn vào đôi mắt của nàng, hỏi nhỏ: "Sao vậy? Sao nàng lại đứng im ở đây thế?"
Nghe thấy Thiên Vũ Hàn hỏi, Tô Ngưng Nguyệt từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt ngây thơ, lung linh nhìn hắn khiến lòng Thiên Vũ Hàn rung động, sao nàng lại đáng yêu như vậy!
Vẻ lạnh lùng trên mặt Thiên Vũ Hàn cũng tan dần, tuy rằng trên mặt hắn vẫn không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt hắn không giấu được vẻ dịu dàng.
Tô Ngưng Nguyệt nhẹ nhàng mở miệng: "Hàn Hàn, ta đau chân, không muốn động."
Bạn cần đăng nhập để bình luận