Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 675: Ly Biệt (1)

Chương 675: Ly Biệt (1)Chương 675: Ly Biệt (1)
Đúng rồi, Chu Dật Thần đã trở thành người mà hắn ta đã từng nói, trở thành một cử nhân, sau đó hai nhà bàn chuyện cưới xin, không lâu sau thì Chu Dật Thần cưới Ngô Nhiễm, Ngõ Nhiễm bây giờ đã thành Ngô thái thái rồi.
Ngõ Nhiễm sờ sờ đầu Tô Ngưng Nguyệt nói: 'Cúng không phải phát sốt, có chỗ nào không thoải mái sao?"
Tô Ngưng Nguyệt nằm bò trên bàn, lẩm bẩm nói: "Chính là kiểu mà không có tinh thần, cảm thấy chỗ nào cũng không có hứng thú, chẳng muốn đi đến đâu đó."
Ngô Nhiễm nhìn dáng vẻ nàng thật sự không có tí sức lực nào, thì cũng đành thôi, sau đó lại hỏi: "Đúng rồi, Ngưng Nguyệt, bọn muội có muốn cùng chúng ta lên Kinh Thành không? Ca ca muội không phải đang ở kinh thành sao? Ca ca muội không phải gửi thư vê bảo nhà muội tới kinh thành sao?"
Tô Ngưng Nguyệt lắc lắc đầu: "Mẫu thân nói bà ấy không muốn đi, ta cũng không biết nữa."
"Sao lại không đi thế, Kinh Thành vui như thế, bá mẫu sao lại không muốn đi vậy?
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ nghĩ, vẫn là không nói gì cả, nàng cũng không thể nói là tẩu tử của nàng ở Kinh Thành không thích những thân thích nghèo quê mùa bọn họ nhỉ. Nhưng mà, mối hôn sự đó của Tô Mộc cũng rất kì diệu, vô tình cứu được Đại tiểu thư Hầu phủ ở kinh thành, trở thành con rể ở trong Hầu phủ, bây giờ cũng đã nhờ có nhà vợ mà bước lên con đường làm quan rồi.
Nhưng mà, tẩu tử ở Kinh Thành lại không thích bọn họ, nếu không thì lâu như vậy rồi, trừ lúc mới kết hôn, những lúc khác cũng không thấy trở về thăm mẫu thân nhà mình. Mẫu thân cũng cứng rắn, bà nói, tẩu tử không muốn cho bà đi, vậy thì bà không đi, không để cho người ta ghét.
Nhưng nàng cảm thấy mẫu thân nhà mình cũng cứng rắn chẳng được bao lâu, bất kể nói thế nào, Tô Thần cũng vẫn phải thi khoa cử, thư viện ở Kinh Thành tốt hơn quá nhiều so với ở đây.
"Mẫu thân ta nói, bà chưa từng tới Kinh Thành, ở cũng không quen, hơn nữa, gia gia tuổi cũng lớn rồi, không thể bôn ba quá lâu được."
"Ài, ta còn tưởng chúng ta có thể cùng tới kinh thành chứ? Muội xem, A Hồi bây giờ đã là Vương Phi rồi, còn có đồ vô lương tâm Tiểu Nhu nữa, nam nhân của nàng dẫn nàng đi khắp nơi du sơn ngoạn thuỷ, có lẽ là sắp không cần chúng ta nữa rồi.
Ta còn tưởng, nếu muội đi cùng chúng ta thì còn có người bồi bạn với ta chứ."
Thật ra, ích kỷ mà nói thì Tô Ngưng Nguyệt cũng thật sự muốn tới Kinh Thành một chuyến, dù sao, Kinh Thành cũng là nơi mà Thiên Vũ Hàn sống, nàng thực ra muốn biết, vì sao nhiều năm như vậy rồi Thiên Vũ Hàn không tới thăm nàng, cũng không viết thư cho nàng nữa.
Kết quả thì, quả nhiên không ngoài dự đoán của Tô Ngưng Nguyệt, mẫu thân nàng cuối cùng cũng vì tiền đồ của Tô Thần mà ra quyết định cuối cùng, đưa cả nhà cùng lên Kinh Thành.
Nhưng mà chuyện như vậy, Tô Ngưng Nguyệt vẫn quyết định không đi. Thực ra nhiều năm như vậy rồi, nàng vẫn luôn cố gắng làm Tô Ngưng Nguyệt, nhưng mà, hình như vẫn có chút gì đó khó chịu.
Nàng bá chiếm thân thể nàng ấy lâu như vậy rồi, những năm này nàng cũng thật sự coi người Tô gia là người nhà mình, nhưng mà vẫn có chút buồn, Diêu Xuân cuối cùng cũng vì nhi tử của mình mà nhượng bộ, nhưng những năm này, có ai vì nàng mà nhượng bộ đâu chứ.
"Nương, mọi người cùng Nhiễm Nhi tỷ cùng lên Kinh Thành đi, con thu xếp xong việc ở đây rồi sẽ đến Kinh Thành tìm mọi người."
Diêu Xuân nghe xong, không cần suy nghĩ nhiều liên từ chối luôn, nữ nhi nhà mình mới nhỏ như vậy, tuy rằng con bé làm ăn rất lợi hại, nhưng mà con bé chưa từng rời xa bà, Kinh Thành đường xá xa xôi như vậy, sao có thể để con bé một mình được?
Tô Ngưng Nguyệt không ngờ bà ấy sẽ từ chối, nhưng mà Diêu Xuân có điểm yếu của bà ấy: "Nương, Thần Nhi sắp phải thi tuyển tú tài rồi, thư viện ở Kinh Thành tốt hơn ở đây rất nhiều, người không muốn đệ đệ thi đỗ sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận