Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 492: Lão Gia Tử Bị Bệnh (1)

Chương 492: Lão Gia Tử Bị Bệnh (1)Chương 492: Lão Gia Tử Bị Bệnh (1)
Đương nhiên ông ấy không thể trả lời được Tô Ngưng Nguyệt. Nhưng Diêu Xuân nói: "Ta cũng không biết, ta vào gọi gia gia của các con đi tắm nắng, hôm nay thời tiết khá tốt, nhưng ta vừa mới vào đã thấy vậy rồi. Sau đó ta liền gọi các con."
Phải nhanh chóng đi tìm đại phu, Tô Ngưng Nguyệt nghĩ đến, những tình huống như thế này đều rất nguy cấp, nếu như không thở được thì sẽ chết.
"Mộc Mộc, con mau đi tìm đại phu, càng nhanh càng tốt." Diêu Xuân nói với Tô Mộc.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt đột nhiên nghĩ đến nếu ở hiện đại nếu gặp được tình huống này, sẽ có người đi lên ấn huyệt nhân trung. Lúc này Tô Ngưng Nguyệt không chút suy nghĩ, liền vội vàng đi lên véo nhân trung của ông ấy, một lát sau hô hấp của ông ấy đã bình thường trở lại.
"Ngưng Nguyệt a, đây là sao vậy, sao gia gia con bỗng nhiên lại chậm lại vậy." Diêu Xuân tò mò hỏi, sợ xảy ra chuyện gì.
"Ta cũng đâu thể nói cái này là học từ thời hiện đại được." Tô Ngưng Nguyệt nghĩ trong lòng."Mẫu thân, người yên tâm đi, chắc chắn không có việc gì. Người xem hô hấp của gia gia đã bình thường lại rồi. Có phải bình thường gia gia cũng thở như vậy không." Tô Ngưng Nguyệt tránh nặng tìm nhẹ nói. Cũng đúng, nếu Tô Ngưng Nguyệt nói mình học ở trên TV, chắc chắn sẽ còn nhiều cái không dễ giải thích được nữa.
"Cũng đúng, nhưng sao con lại biết được vậy?" Diêu Xuân nói hỏi, Tô Ngưng Nguyệt muốn lảng tránh vấn đề vẫn không tránh được. Cái gì nên tới cũng phải tới thôi.
"À, cái này, cái này, con nhìn thấy trên sách, có một huyệt vị như vậy, gọi là huyệt nhân trung, cái này có thể giảm bớt vấn đề hô hấp, con cũng không chắc lắm, với lại hiện tại không phải tình huống nguy cấp sao, thế nên con không chút suy nghĩ, liên đi lên ấn huyệt vị này, không ngờ lại có tác dụng thật. Còn rất thần kỳ nữa." Tô Ngưng Nguyệt sờ sờ mũi, chột dạ cười.
"Cũng phải, chiêu này khá tốt, sau này con dạy ta đi, nếu như khi con không có ở nhà gia gia con không thoải mái thì ta cũng có thể tự làm." Diêu Xuân nói
Lúc này Tô Mộc cũng dẫn đại phu về.
"Nào, đại phu mau tới xem cho cha ta đi, rốt cuộc cha ta bị làm sao, sao đột nhiên lại thở dốc vậy." Diêu Xuân nhìn đại phu tới, vội vã nói với đại phu.
"Để ta bắt mạch thử xem đã xảy ra chuyện gì." Sau đó đại phu bắt đầu bắt mạch cho lão gia tử.
"Không phải thời cổ đại nhìn, nghe, hỏi, kiểm tra là bốn kỹ thuật bình thường sao? Sao đại phu này chỉ bắt mạch chứ? Chẳng lẽ trên sách viết đều là gạt người sao?" Tô Ngưng Nguyệt thấy đại phu không quan sát, cũng không hỏi, mà trực tiếp bắt mạch, thế nên nàng nghi ngờ quy trình chữa bệnh được ghi trong sách.
Khi Tô Ngưng Nguyệt đang nghĩ ngợi, đại phu đã bắt mạch cho lão gia tử xong, có nghĩa là ông ta cũng đã có đáp án.
"Đại phu, cha ta bị sao vậy?" điều này cũng cho thấy Diêu Xuân rất quan tâm đến ông ấy, bà ấy thật sự coi ông ấy như phụ thân ruột của mình.
"Thật ra bệnh của lão gia tử cũng không có gì, chỉ cân uống mấy viên thuốc là tốt rồi, hơn nữa tôi thấy bệnh của lão gia tử cũng đâu nghiêm trọng như tiểu huynh đệ này nói đâu." Đại phu có chút hoài nghi, rõ ràng vừa rồi Tô Mộc nói bệnh tình vô cùng nghiêm trọng, giống như không thở được, nhưng rõ ràng sau khi ông ta tới thì đâu phải như vậy. Vì thế liền tò mò hỏi hỏi.
"Ta cũng cảm thấy rất kỳ quái, lúc ta đi, thật sự gia gia ta rất nghiêm trọng, thở rất khó khăn, giống như không thở được vậy, nhưng sao ta biết được, ta vừa đi tìm đại phu về thì gia gia ta đã tốt hơn rồi, ta cũng đang rất tò mò đây." Tô Mộc nói.
"Hầy, để ta nói cho, nhi tử ta không lừa ông đâu, trước khi đi tìm đại phu, lão gia tử thật sự rất nghiêm trọng, nhưng sau khi nhi tử ta đi, nữ nhi của ta đột nhiên nhớ tới phương pháp giải quyết tình huống như thế này ở trong sách, cho nên mới tốt nhanh như vậy." Diêu Xuân tự hào nói với đại phu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận