Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 696: Định Bắc Hầu Phủ (1)

Chương 696: Định Bắc Hầu Phủ (1)Chương 696: Định Bắc Hầu Phủ (1)
Tô Ngưng Nguyệt vốn tưởng rằng, chuyện Diêu Xuân dặn dò Chương Dự, Chương dự cũng chỉ nghe cho có mà thôi, nhưng mà không ngờ nàng ấy lại coi là thật, còn thật sự muốn tìm cho nàng một lang quân như ý nữa. Ngày hôm sau liên đi tìm mẹ nàng ấy rồi.
Chương phu nhân thấy nữ nhi nhà mình trở về cũng rất vui vẻ, nhưng mà vẫn làm ra vẻ mặt trách móc nói: "Sao cứ cách ba hôm năm ngày lại vê đây vậy, con không sợ bà bà con bất mãn hay sao? Không phải ta đã nói với con rồi sao, đừng có ngày nào cũng về nhà ngoại nữa mà?"
Chương Dự biết rõ tính cách của mẫu thân nàng ấy, năm đó, lúc Định Bắc Hầu Phu nhân vẫn còn tại thế, mẫu thân nàng ấy phải gánh không ít sự khó chịu của bà bà. Cho nên, bà vẫn luôn sợ nữ nhi không gặp được một bà bà tốt, nhưng thực tế lại vừa hay ngược lại, nữ nhi bà ngược lại có phúc khí, bà bà đối với nàng ấy rất tốt.
Chương Dự ôm lấy lão phu nhân, sau đó nói: "Nương, người nghĩ nhiều quá rồi, có lần nào con về không được bà bà cho phép chứ, người đó, cứ nghĩ nhiều mãi thôi. Bà bà con nói, người ở nhà một mình cô đơn quá, cho nên bảo con về đây thăm người đó."
Chương lão phu nhân nở nụ cười, sau đó nhìn khuê nữ như hoa như ngọc của bà, nhiều năm như vậy rồi, có lẽ là ở nhà sống thoải mái lắm, vẫn giống như lúc còn ở nhà này vậy, vẫn thích nhõng nhẽo như vậy.
"Thấy con bây giờ hạnh phúc như vậy, nương cũng yên tâm rồi.'Chương Dự thấy Chương lão phu nhân lại như sắp khóc đến nơi, vội vàng đi an ủi. Sau đó nhẹ giọng kêu một tiếng "Nương”.
Chương Dự nhớ ra mình tới đây có chính sự, liền thay đổi chủ đề nói: "Nương, hôm nay con tới là có chuyện muốn nhờ người giúp đỡ."
Nghe thấy nữ nhi có chuyện muốn nhờ mình, Chương lão phu nhân lập tức có hứng thú, cuộc sống trong phủ thật quá nhàm chán, có chút chuyện để làm, bà mới vui được.
"Ồ? Nói nghe xem nào."
"Tiểu cô tử kia nhà con chắc là người cũng biết. Hôm qua nàng ấy trở về rồi."
Chương lão phu nhân thực ra cũng rất kinh ngạc, tiểu cô tử của Chương Dự bà ấy đương nhiên là biết, không phải nói là ra khơi rồi sao? Nhiều năm như vậy không trở về, mọi người đều tưởng rằng nàng ấy chết rồi cơ? Sao lại đột nhiên trở về rồi. Nhưng mà cũng rất lợi hại, nữ tử có thể có sự giác ngộ và quyết đoán như vậy, vừa nhìn là thấy rất giỏi rồi.
Nhưng mà, bà lại có chút nghi vấn, sau đó hỏi: "Vậy, tiểu cô tử kia của con rất khó sống chung sao? Có làm khó con hay không? Hay là bắt nạt con?"
Chương Dự lắc đầu: "Không có, nương, người lại nghĩ đi đâu thế. Bà bà bảo con trở về, chính là muốn con nhờ người giúp tiểu cô tử kia tìm một lang quân như ý đó. Năm nay cũng mười bảy rồi, vẫn chưa có kết hôn."
Chương phu nhân nghĩ, cũng phải nhỉ, tuy rằng Tô Mộc làm quan cũng rất to, nhưng mà Tô gia dù sao cũng không phải có gốc rễ gì, Tô lão phu nhân cũng rất ít khi ra ngoài, chẳng trách loại chuyện này lại tìm đến bà.
Bà nghĩ qua qua rồi nói: "Hay là thiếp mời sau của ta, mời các phu nhân tiểu thư đến uống trà, đến lúc đó thử thăm dò xem sao, xem xem nhà ai có ý tứ này. Loại chuyện này, cần phải hai bên cùng vừa ý nhau."
Chương Dự nghĩ nghĩ: "Được, vậy con về nói với bà bà con. Nương, chuyện này người vẫn phải nhanh lên một chút nhé, tiểu cô tử nhà con cũng không còn nhỏ nữa rồi."
Trao đổi xong, Chương Dự trở lại Tô phủ, Chương Dự vừa vào trong phủ liền bị bà bà nhà mình gọi tới, thấy nàng ấy tới, đến lễ nghĩa gì cũng miễn, kéo tay nàng hỏi: "Sao rồi? Nương con nói thế nào?" Chương Dự đỡ Diêu Xuân ngồi xuống, sau đó nói: "Mẫu thân con nói, đến lúc đó bà ấy sẽ mở một yến hội, mời người cùng muội muội cũng tới tham gia. Tuy rằng loại chuyện này bà ấy cũng có thể giúp, nhưng dù sao người mới là mẫu thân của Ngưng Nguyệt, còn có, cho dù là chúng ta có nhìn trúng, cảm thấy đối phương chỗ nào cũng tốt, nhưng cũng chưa chắc Ngưng Nguyệt muội ấy đã thích."
Bạn cần đăng nhập để bình luận