Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 355: Vương Gia Khó Đoán (2)

Chương 355: Vương Gia Khó Đoán (2)Chương 355: Vương Gia Khó Đoán (2)
"Gia gia, con và Tiểu Thần ở chợ mua đồ cho người, chắc là người sẽ thích." Nói xong Tô Ngưng Nguyệt lấy ra một ít bánh ngọt đặt lên tay lão gia tử Tô gia.
Lão gia tử Tô gia thấy Tô Ngưng Nguyệt và Tô Thần hiếu thảo như thế, trong lòng vô cùng vui mừng, vì thế đã tạm thời quên mất chuyện vừa rồi ông ấy hỏi Tô Thần.
Diêu Xuân nhìn Tô Thần bên cạnh.
"Tiểu Thần xảy ra chuyện gì? Vì sao không đến học đường học?" Diêu Xuân nói với Tô Thần.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt thấy không thể giấu giếm chuyện này nữa, nàng kéo Diêu Xuân sang một bên.
"Nương, trước tiên không nên nhắc tới chuyện này trước mặt gia gia, chờ sau này con sẽ nói rõ với người, chuyện này không nên phê bình Tiểu Thần." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói như thế cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng bà ấy vẫn nghe theo đề nghị của Tô Ngưng Nguyệt.
Cứ như vậy Diêu Xuân làm như không có chuyện gì xảy ra trò chuyện cùng Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Thần nhìn thấy bộ dạng này của Diêu Xuân vô cùng giật mình.
"Rốt cuộc tỷ tỷ và nương nói chuyện gì vậy? Tại sao nương lại không hề tức giận một chút nào về chuyện con không đi học?"
"Tiểu Thần, đệ đi xem ca ca đang làm gì? Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nháy mắt với Tô Thần.
Tô Thần nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này vội vàng rời đi. Tô Thần biết Tô Ngưng Nguyệt làm như vậy là không muốn nó khó xử, Tô Thần đi ra bên ngoài.
"Bây giờ mình nên đi đâu đây?" Tô Thần thở dài một hơi, trong lòng nghĩ.
Lúc này nó nghĩ tới nơi thần bí mà Tô Mộc dẫn nó đến.
Lúc Tô Thần nghĩ đến đây, nó vội vàng chạy về phía đó.
"Mình nghĩ trước mắt nơi đó là nơi có thể khiến mình tĩnh tâm nhất." Tô Thần thâm nghĩ.
Thật không ngờ khi nó đến nơi thần kỳ kia lại nhìn thấy Tô Mộc.
"Ca ca, sao huynh lại ở đây!" Tô Thần nhìn thấy Tô Mộc thì kinh ngạc nói với Tô Mộc.
Tô Mộc nghe Tô Thần nói xong quay đầu nhìn Tô Thần.
"Tiểu Thần không phải đệ đang ở học đường sao? Sao lại tới đây?" Tô Mộc cũng không thể tưởng tượng nổi nhìn Tô Thần nói.
Tô Thần nghe Tô Mộc nói vậy thì cúi đầu.
"Đã xảy ra chút chuyện." Tô Thần nói với Tô Mộc.
Tô Mộc nghe Tô Thần nói vậy vội vàng đứng dậy đi về phía Tô Thần.
"Tiểu Thần xảy ra chuyện gì thì nói với huynh."
Tô Mộc lo lắng nói với Tô Thần.
Tô Thần nghe Tô Mộc nói vậy lắc đầu.
"Ca ca không cần lo lắng, Tiểu Thần không sao rồi." Tô Thần nói với Tô Mộc.
Tô Mộc thấy Tô Thần như vậy thì thở dài một hơi.
"Nếu Tiểu Thần không muốn nói, vậy huynh cũng không hỏi nữa."
"Ca ca hãy chờ chuyện này giải quyết xong, Tiểu Thần nhất định sẽ giải thích với ca ca." Lúc này trong lòng Tô Thần nghĩ đến. "Sao ca ca lại tới nơi này?" Lúc này Tô Thần nhìn Tô Mộc nói.
Tô Mộc nghe Tô Thần hỏi vậy thì thở dài một hơi.
"Gần đây có một số chuyện phiền lòng." Tô Mộc nói với Tô Thần.
Khi Tô Thần nghe Tô Mộc nói vậy, ngẩng đầu nhìn Tô Mộc.
"Ca ca đã xảy ra chuyện gì." Tô Thần nói với Tô Mộc.
"Không có gì, cho dù chuyện này có nói với đệ, đệ cũng không thể giải quyết." Tô Mộc nói với Tô Thần.
Thật ra Tô Mộc không muốn nói chuyện này cho Tô Thần, là bởi vì Tô Mộc không muốn Tô Thần phải phiền não.
Tô Thần nghe Tô Mộc nói lời này xong thì bĩu môi.
"Được rồi, nếu ca ca không muốn nói, vậy đệ cũng không hỏi." Tô Thần nói.
"Đúng rồi, nương có biết đệ đã về không?" Lúc này Tô Mộc nhìn Tô Thần nói.
Tô Thần nghe Tô Mộc nói vậy gật đầu.
"Đương nhiên nương biết! Nếu đệ không cho nương biết, nương nhất định sẽ trách cứ đệ!" Tô Thần nói với Tô Mộc.
Thật ra chuyện này Tô Mộc không biết, sở dĩ Diêu Xuân không trách Tô Thần là vì Tô Ngưng Nguyệt vừa mới nói.
"Tiểu Thần, ý của đệ là nương đã biết đệ không đi học mà cũng không hề trách cứ đệ, còn cho phép đệ đi ra ngoài đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận