Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 175: Hái Trái Cây (2)

Chương 175: Hái Trái Cây (2)Chương 175: Hái Trái Cây (2)
Không lâu sau, bọn họ đã thu hoạch được rất nhiều trái cây.
"Được rồi, ca ca, cũng tàm tạm rồi đó, huynh mau xuống dưới đi." Tô Thần nói với Tô Mộc.
Tô Mộc nghe thấy Tô Ninh Nguyệt nói vậy bèn cẩn thận trèo từ trên cây xuống.
"Ca ca không sao chứ?" Tô Ngưng Nguyệt vội vàng đi tới nói với Tô Mộc.
Khi Tô Mộc nghe được câu hỏi của Tô Ngưng Nguyệt thì lắc lắc đầu.
"Không có gì đáng ngại." Lúc này, hai người họ nhìn thấy Tô Thần vừa cầm một quả trong tay vừa chảy nước miếng.
Khoảnh khắc bọn họ nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Thần, cả hai đều phải bật cười.
"Tiểu Thần, về rồi ăn, mấy trái này còn chưa được rửa qua nước đây, giờ mà ăn vào là sẽ bị đau bụng đấy." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Khi Tô Thần nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy bèn đặt trái cây sắp đưa tới miệng xuống với vẻ không cam lòng.
Tô Thần cầm trái cây kia đi tới trước mặt Tô Ngưng Nguyệt.
"Tỷ tỷ, trái này có tên không ạ?" Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy những lời này của Tô Thần bèn ngẫm nghĩ một lúc.
Nàng nhìn Tô Thần đứng bên cạnh.
"Ta nhớ tối hôm qua lúc lão thần tiên nói với ta rằng bên này có trái cây cũng không có nói cho ta biết loại trái này tên gì, hay là chúng ta cho nó một cái tên đi!" Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt vừa nhìn trái táo trong tay Tô Thần vừa nói với mấy người Tô Thần.
"Tỷ nhìn nè, quả này có màu đỏ rực như vậy, hay là chúng ta gọi nó là trái táo đi!" Tô Ngưng Nguyệt còn chưa kịp nói tiếp thì Tô Thần đã nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy câu Tô Thần vừa nói thì suýt nữa bật cười thành tiếng, nàng vừa cố nhịn cười vừa nhìn về phía Tô Thần ở bên cạnh.
"Tên này nghe cũng hay đấy, về sau cứ gọi nó là trái táo đi!" Khi Tô Thần nghe ra Tô Ngưng Nguyệt đồng ý với ý kiến của mình bèn cảm thấy cực kỳ sung sướng!
"Thật tốt quá, về sau nó sẽ có tên là trái táo!"
"Được rồi, bây giờ chúng ta đừng nói nhiều nữa, nhanh chóng cầm chúng nó về nhà thôi, giờ cũng không còn sớm nữa rồi." Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt nói với hai người còn lại.
Cứ như vậy, mấy người bọn họ bỏ hoa quả vào giỏ rồi bắt đầu đi bộ vê.
Lúc này Bắc Minh đang trốn ở một góc, đợi tới khi bọn họ đi về phía trước thì hắn ta mới lén lút bám theo sau.
Bắc Minh nghĩ, chẳng lẽ ngày nào hắn ta cũng phải đi theo mấy người Tô Ngưng Nguyệt lên núi hái trái cây sao.
Cứ như vậy, đám người Tô Ngưng Nguyệt cõng đám quả đỏ trên lưng quay về gia trang. Bắc Minh nhìn thấy mấy người Tô Ngưng Nguyệt quay về nhà thì mới yên tâm rời đi.
"Mấy tên nhóc các con còn biết đường quay về à! Mấy đứa làm cho nương lo lắng gần chết!" Lúc này, Diêu Xuân, người đang đợi trong sân, nhìn thấy mấy người Tô Ngưng Nguyệt về nhà bèn vội vàng vừa nói vừa bước tới trước mặt bọn họ.
"Nương, hôm nay bọn con tìm trên núi một hồi lâu mới thấy loại trái cây này đó!" Lúc này, Tô Thần hưng phấn nói với Diêu Xuân.
Khi Diêu Xuân nghe tin họ đã hái trái cây, bà ấy bèn bảo bọn họ bỏ giỏ xuống.
"Các con lên núi hái trái gì vậy?" Diêu Xuân hỏi mấy người Tô Ngưng Nguyệt. Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lời Diêu Xuân nói bèn vừa cười vừa lấy từ trong giỏ ra một quả màu đỏ.
"Nương, người nhìn này! Trái này thật là xinh đẹp!" Lúc Diêu Xuân nhìn thấy trái táo mà Tô Ngưng Nguyệt lấy ra đã bị dọa cho sợ hãi.
"Nguyệt Nguyệt, trái này không ăn được đâu. Con nhìn dáng vẻ của nó xinh đẹp thế nào này, trái này chắc chắn có độc!" Diêu Xuân vội vàng nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy những lời Diêu Xuân nói bèn vội vàng giải thích cho Diêu Xuân.
"Nương, người hiểu lầm rồi, trái này không có độc đâu, người yên tâm đi."
Diêu Xuân nghe thấy giọng nói của Tô Ngưng Nguyệt bèn quay lại nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận