Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 595: Mau Truyền Thái Y (1)

Chương 595: Mau Truyền Thái Y (1)Chương 595: Mau Truyền Thái Y (1)
Hoàng cung, ngự thư phòng, trước mặt hoàng đế bệ hạ cũng có người đang báo cáo thông tin, chỉ có điều thêm một câu xác nhận là có thích khách chưa chết và nằm trong tay vương gia.
Đúng lúc này, có tiếng nói ở bên ngoài vọng vào: "Bệ hạ, hoàng hậu nương nương đang trên đường tới ngự thư phòng."
Nghe xong câu này, hoàng đế bệ hạ nói với người ở trước mặt: "Ngươi lui xuống trước đi. Nhớ nắm giữ chứng cứ cẩn thận."
"Vâng thưa bệ hạ. Thuộc hạ cáo lui."
Hoàng đế bệ hạ lấy một quyển tấu chương trên cái bàn ở trước mặt lên xem, một lúc sau, chỉ thấy hoàng hậu nương nương lo lắng đi vào. Vừa vào đã quỳ mọp xuống đất.
Vừa khóc vừa nói: "Xin bệ hạ cứu phụ thân của thần thiếp, xin bệ hạ cứu phụ thân của thần thiếp..."
Nhìn khuôn mặt đẫm lệ của hoàng hậu, hoàng đế bệ hạ đứng dậy và sải bước tới trước mặt hoàng hậu. Đỡ hoàng hậu đang khóc sướt mướt lên. hỏi: 'Hoàng hậu của trẫm sao vậy, kẻ nào dám bắt nạt nàng, nói với trẫm, trẫm sẽ chu di cửu tộc nhà hắn."
"Vừa có người báo với thần thiếp là phụ thân của thần thiếp bị ngất xỉu. Cầu xin bên hạ cứu phụ thân của thần thiếp."
"Được rồi, được rồi, không thành vấn đề, mau truyền thái y, tới phủ thừa tướng, tất cả dược liệu, toàn bộ chuẩn bị đầy đủ, trực tiếp sử dụng không cần báo cáo."
"Vâng, thưa bệ hạ."
Sau khi dặn dò xong xuôi, hoàng đế bệ hạ nói với hoàng hậu ở trong lòng mình: "Nàng xem đã giờ này rồi, trẫm cũng không thể xuất cung, đợi đến sáng mai trâm sẽ cùng nàng tới phủ thừa tướng. Nàng thấy vậy có được không."
"Cảm ơn bệ hạ, cảm ơn bệ hạ."
"Đi thôi, nghỉ ngơi sớm một chút."
"Vâng, bệ hạ.
Cuối cùng cũng chịu đứng được qua một đêm, sáng sớm, cửa hoàng cũng vừa mở. Hoàng đế bệ hạ cũng với hoàng hậu nương nương tới phủ thừa tướng.
"Phụ thân."
Nhìn thừa tướng nằm trên giường, mặt tái xanh, hoàng hậu cũng không thể kìm nổi sự kích động trong nội tâm của mình mà nhào đến.
"Con gái, sao con lại tới đây."
"Sau khi biết phụ thân bị ngất, sáng sớm hoàng cung vừa mở cửa là bệ hạ cùng con tới đây ngay.
"Xin bệ hạ tha tội."
Thừa tướng quay đầu sang nhìn thấy hoàng đế bệ hạ, đang định ngồi dậy, chỉ thấy hoàng đế bước lên hai bước, xua tay nói: "Thừa tướng đại nhân, lao lực vì đất nước, lao lực quá sức mà thành bệnh, là lỗi của trẫm. Ngươi cứ nghỉ ngơi một ngày đi. Hoàng hậu, nàng đi lấy dược liệu mà trâm mang tới đến đây."
"Vâng bệ hạ."
Hoàng hậu khom người nói.
Đợi hoàng hậu đi khỏi.'Lui xuống hết đi."
Hoàng đế nói với những người hầu.
"Bệ hạ đây là?" Thừa tướng hoài nghi nhìn bệ hạ, trong lòng thừa tướng cũng đang thắc mắc.
Chỉ thấy hoàng đế lên tiếng nói: 'Chưa chết hết. Vẫn còn một tên sống sót. Hắn là đệ đệ của trẫm, là người hoàng gia, có hiểu không?" Một câu không đầu không cuối nhưng lại khiến thừa tướng đang nằm trên giường bệnh toàn thân toát mồ hôi hột.
"Bệ hạ."
Thừa tướng muốn bò dậy, nhưng lại bị một bàn tay ngăn lại: "Đã nói rồi mà thừa tướng đại nhân, lao lực vì nước vì dân, trẫm cho ngươi nghỉ ngơi nửa tháng, lúc nào khỏe thì thượng triều."
"Vâng bệ hạ, vi thần tuân chỉ..."
Chỉ thấy cọt kẹt một tiếng, hoàng hậu ôm một cái hộp đẩy cửa bước vào.
"Bệ hạ, thần thiếp mang tới rồi đây."
Hoàng hậu nói.
"Ừm, được, sắp xếp một thái y ở lại đây, lúc nào chắc chắn là cơ thể thừa tướng không sao nữa thì thái y mới được về."
Liếc nhìn thừa tướng trên giường bệnh, nói tiếp: "Hoàng hậu, trẫm còn có chính sự phải làm nên hồi cung trước, nàng cứ ở đây cùng thừa tướng một lát nữa, tận hiếu với phụ thân."
"Tạ long ân của bệ hạ, cung kính tiên bệ hạ."
Một đám người đồng loạt quỳ xuống.
Thấy hoàng đế rời đi rồi: "Con gái! Dạo này thế nào?" Thừa tướng nhìn con gái của mình hỏi.
"Mọi chuyện vẫn ổn, phụ thân, người tĩnh dưỡng cho tốt, con gái ở đây cùng với người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận