Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 831: Phân Li (2)

Chương 831: Phân Li (2)Chương 831: Phân Li (2)
Thật sự không có cách nào hình dung cảm giác lúc này của Ngưng Nguyệt.
Quyết Dật này nhất định sẽ biết lấy lòng hơn mình. Vả lại, người này, Tô Ngưng Nguyệt nhìn nàng ta cẩn thận đáng giá, nàng càng cảm thấy sợ hãi hơn, tại sao lại như vậy? Quyết Dật này vừa mới thị tẩm một đêm đã được phong phi tần. Sau này tất nhiên sẽ có những tháng ngày phong quang vô hạn?
Tô Ngưng Nguyệt không hiểu vì sao tâm tư của Hoàng thượng lại thay đổi nhanh như vậy. Nếu đổi lại, người này là nữ nhi của đương kim thừa tướng, nàng tất nhiên sẽ không có gì để nói. Nhưng hiện tại, dù nàng hiểu Quyết Dật không phải một người tâm thường.
Tuy nhiên, lòng ghen tị của nàng dường như đang bùng cháy như ngọn lửa cuồng nộ, nếu Hoàng thượng phát hiện ra sự ghen tị này, ngôi vị Hoàng hậu của nàng có thể sẽ không được bảo toàn. Chính là, hình như nàng đã đem lòng yêu Hoàng thượng.
Tại sao lại như vậy? Trái tim của nàng không phải thuộc về người khác sao? Làm sao có thể? Tô Ngưng Nguyệt lâm vào trầm tư, ngồi một mình trong tẩm cung.
Hoàng thượng đã nhiều ngày không triệu chính mình, lúc trang điểm, nàng cảm thấy mình già đi rất nhiều, sao có thể như vậy được? Tô Ngưng Nguyệt trầm tư một lát.
"Hoàng thượng giá lâm!" Thái giám ở ngoài cung nói, Tô Ngưng Nguyệt do dự một chút, nàng buông lược xuống, quỳ xuống hướng Hoàng thượng thỉnh an. Hoàng thượng thản nhiên nói: "Miễn lễ đi."
Nàng kinh hãi trong lòng: "Hoàng thượng gọi ta là Tô Ngưng Nguyệt, chẳng lẽ là... Hoàng hậu?”
Hoàng thượng nghiêm túc nói: "Ta sẽ để Quyết Dật, à không, Dật phi đến ở với nàng có được không?" Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy nhẹ nhõm, cười nói: "Đương nhiên là được ạ. Dật phi muội muội không cha không nương, đến đây ở cũng rất tốt." Hoàng hậu cũng đề cập gì đến thân phận của Dật phi, chỉ là sự yên lặng kia coi như là đã đồng ý với Hoàng thượng.
Hoàng thượng hiểu ý cười, nắm lấy tay Hoàng hậu, nói: "Hoàng hậu, trong lòng ta có nàng, nàng yên tâm, tuy rằng ta quan tâm đến Dật phi, nhưng trong lòng ta đương nhiên là yêu nàng." Hoàng thượng sao có thể bình tĩnh như vậy, bên cạnh Dật phi nhìn Hoàng hậu cười nói: "Tỷ tỷ tốt của ta, từ nay về sau chúng ta cùng chung sống nhé." Tô Ngưng Nguyệt lại chấn động một phen, Dật phi chẳng lẽ đã được sủng ái đến như vậy rồi sao?
Tô Ngưng Nguyệt trong lòng trầm xuống, trong lòng thưc ra mơ hồ có chút oán hận Hoàng thượng, nhưng Hoàng thượng đương nhiên không có khả năng phát hiện ra.
Hoàng thượng còn cười nói: "Từ nay về sau, Dật phi cùng Hoàng hậu sẽ là tỷ muội một nhà, không cần có kiêng ky gì, Trẫm đang suy nghĩ, từ nay về sau, mọi chuyện ở Lục cung đều do hai người cùng nhau quản lý là tốt nhất."
Hoàng thượng nói xong mỉm cười, cùng với Dật phi bước ra khỏi cung Hoàng hậu, Tô Ngưng Nguyệt thở dài, ngồi trên ghế đá trong cung, tuyệt vọng nói với cung nữ: "Bản cung về sau nên như thế nào? Bản cung về sau nên như thế nào đây?"
Tô Ngưng Nguyệt tức giận đến toàn thân run rẩy, ngọc châu cài trên tóc mây đã bị đập cho vỡ vụn, Tô Ngưng Nguyệt giơ đôi tay run rẩy sờ sờ ngọc châu trên tóc, tự mình lẩm bẩm: "Chẳng lẽ tình cảm năm xưa đều là ta tự mình cố chấp tự nhận? Quả nhiên là như vậy sao?"
Tô Ngưng Nguyệt nhìn chậu hoa cúc bên ngoài cung điện, cười khổ nói: "Hoàng thượng, Hoàng thượng, người thay đổi nhanh như vậy, hoa cúc ban thưởng cho ta còn chưa khô héo, nhưng người lại dành tình cảm của mình cho Dật phi trước mất rồi.' Thật buồn cười, Tô Ngưng Nguyệt nhìn bầu trời xám xịt, cười nói, bản cung khi nào mới có thể quay trở lại quá khứ? Nàng lại nghĩ đến Hoàng thượng dung mạo sáng ngời, bởi vì tỉnh táo nên có thể nhìn thấu, nàng không còn bị Hoàng thượng mê luyến nữa, sau khi tỉnh rượu, nàng ra lệnh cho cung nhân ngắt hoa cúc ngoài cung rồi nấu thành cháo hoa cúc, cùng một ít điểm tâm hoa cúc nhỏ xinh đẹp rồi sai các cung nữ đưa đến cho Hoàng thượng cùng Dật phi của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận