Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 289: Hàn Mị Nhi Sợ Hãi (3)

Chương 289: Hàn Mị Nhi Sợ Hãi (3)Chương 289: Hàn Mị Nhi Sợ Hãi (3)
"Khởi bẩm hoàng đế, cho đến nay vương gia vẫn chưa đến võ đài để huấn luyện những tướng sĩ đó." Lúc này, tai mắt của hoàng đế đã báo cáo chuyện này với ông.
Hoàng đế nghe được thì thấy có chút tức giận, cau mày lại.
"Hắn ở trong hồ lô bán thuốc gì? Tại sao nhiều ngày như vậy mà không đến võ đài? Chẳng lẽ những tên thuộc hạ của hắn có thể huấn luyện tướng sĩ của ta sao?" Hoàng đế nghĩ thầm.
Lúc này trong cung Thái hậu, Thái hậu không ngừng thở dài.
Nha hoàn ở bên này nhìn thấy Thái hậu như vậy, vội vàng đi tới bên cạnh Thái hậu.
"Nô tì không biết tại sao Thái hậu lại thở dài."
Thái hậu nghe những gì nha hoàn nói, hít một hơi thật sâu.
"Hàn Nhi đã lâu rồi không đến cung gặp ai gia."
"Có lẽ gân đây vương gia bận công vụ, không thể trốn tránh được." Nha hoàn đó vội vàng nói với Thái hậu.
Thái hậu lắc đầu khi nghe những gì nha hoàn nói.
"Không, là Hàn Nhi giận ai gia, chắc chắn không vừa ý việc ai gia cố ý mai mối Vũ Đồng và nàng ấy." Thái hậu nói với nha hoàn.
Nghe Thái hậu nói xong, nha hoàn vẫn cứ viện cớ Thiên Vũ Hàn để an ủi Thái hậu.
Trong đó có một nha hoàn thông minh, khi nhìn thấy Thái hậu như vậy, nhân lúc Thái hậu không chú, lặng lẽ đi ra ngoài.
Nàng ta nhờ người nói chuyện này với Lý quản gia trong vương gia phủ.
Sau khi nghe những lời người đó nói, Lý quản gia đã đến thư phòng của Thiên Vũ Hàn.
"Vương gia, tiểu nhân có chuyện muốn bẩm báo." Lúc này, Lý quản gia ở ngoài thư phòng của Thiên Vũ Hàn nói với hắn.
Thiên Vũ Hàn nghe thấy lời quản gia nói bèn đặt cuốn sách trên tay xuống.
"Vào đi." Thiên Vũ Hàn nói với quản gia.
Quản gia đẩy cửa bước vào.
"Có chuyện gì nói đi." Hắn nói với quản gia.
"Hồi vương gia, có tin từ trong cung truyền đến rằng đã lâu rồi người không đến cung Thái hậu để thỉnh an, nên bây giờ Thái hậu có chút đau lòng."
Thiên Vũ Hàn nghe quản gia nói vậy thì cau mày.
"Gần đây bổn vương khá nhiều việc, không có thời gian đến thăm hỏi mẫu hậu, bổn vương biết mẫu hậu sẽ lượng thứ thôi." Sau khi quản gia nghe xong những lời Thiên Vũ Hàn nói với mình, ông cũng không biết phải nói gì cho hay.
"Tiểu nhân đã quấy rây vương gia nhiều rồi..." Cứ như vậy, quản gia rời khỏi thư phòng của Thiên Vũ Hàn.
Thật ra quản gia biết Thiên Vũ Hàn vẫn có thời gian tới để thỉnh an Thái hậu, về phần tại sao Thiên Vũ Hàn lại không đi thì ông nghĩ mãi không ra.
Mà lúc này ở bên trong phủ Thừa tướng, Hàn Vũ Đồng vẫn đang yên tĩnh học thêu thùa trong phòng.
Khi Thừa tướng phu nhân đích thân mang trái cây đến phòng Hàn Vũ Đồng, nhìn thấy Hàn Vũ Đồng như vậy, bà ấy hài lòng gật đầu.
"Vũ Đồng mau nghỉ ngơi đi, lại đây ăn chút trái cây này." Thừa tướng phu nhân nói với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng nghe Thừa tướng phu nhân nói vậy, vội buông kim chỉ trong tay xuống, đi tới bên cạnh Thừa tướng phu nhân. "Cảm ơn người." Hàn Vũ Đồng nói với Thừa tướng phu nhân.
"Đứa trẻ ngốc, sao lại khách sáo với nương như vậy chứ?"
Cứ như vậy, Hàn Vũ Đồng cùng Thừa tướng phu nhân ngồi nói chuyện với nhau, họ đang nói vui vẻ đột nhiên có một giọng nói truyền đến ngoài cửa, quấy rầy họ.
"Phu nhân, quản gia có chuyện muốn gặp người." Hà Hương đứng ngoài cửa nói với Thừa tướng phu nhân.
Thừa tướng phu nhân nghe Hà Hương nói cau mày khó hiểu.
"Quản gia tìm ta có chuyện gì sao?"
"Nương, nếu quản gia đang tìm người, chắc hẳn là có chuyện lớn, nương đi xử lý trước đi." Hàn Vũ Đồng ngoan ngoãn nhìn Thừa tướng phu nhân bên cạnh, nói.
Thừa tướng phu nhân nghe nàng nói thế thì gật đầu.
"Vũ Đồng, con cứ ngồi đây một lát. Chốc nữa nương sẽ tới gặp con." Khi nghe thấy lời Thừa tướng phu nhân nói vậy, Hàn Vũ Đồng gật đầu.
"Nương mau đi nhanh đi." Hàn Vũ Đồng nói với Thừa tướng phu nhân.
Cứ như vậy, Thừa tướng phu nhân rời khỏi phòng của Hàn Vũ Đồng, khi bà ấy vừa đi ra đã nhìn thấy dáng vẻ vội vội vàng vàng của quản gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận