Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 684: Trò Chuyện Đêm Khuya (1)

Chương 684: Trò Chuyện Đêm Khuya (1)Chương 684: Trò Chuyện Đêm Khuya (1)
A Nguyễn lại tiếp tục nói: "Lúc người rời đi, ta thấy Vương Phi ngây ngốc, sau đó Vương Phi còn nói, thật ngưỡng mộ Ngưng Nguyệt, có thời gian, có dũng khí ra khơi này, nếu như, nàng ấy cũng có thì thật tốt.
Những năm này, nếu như không phải nhờ có hoa hồng của Ngự Nhan Phường, cuộc sống của Vương Phi có lẽ còn phải tồi tệ hơn nữa, bây giờ, đột nhiên cảm thấy, Tô tiểu thư chính là phúc tinh của tiểu thư nhà chúng ta đó. Nếu như không gặp được người, thật sự không dám nghĩ, Vương Phi nhà chúng ta sẽ phải sống thế nào nữa."
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ, thật ra, năm đó chỉ là sai sót ngẫu nhiên mà thôi, tất cả mọi thứ đều như vậy, gặp được Tạ Hồi cũng vậy, gặp được Thiên Vũ Hàn cũng là như vậy.
Cho nên, nếu như nàng không đi thì tốt rồi, nói không chừng có thể giúp đỡ Tạ Hồi, cuộc sống của nàng ấy cũng không đến nỗi khổ thế này.
Sự rời đi của Tô Ngưng Nguyệt cũng không ảnh hưởng gì mấy, yến hội vẫn tiếp tục diễn ra như thường, chỉ là, sắc mặt của Thiên Vũ Hàn và Tạ Hồi đều không tốt đẹp gì cho cam. Thiên Vũ Hàn căm ghét Tạ gia, ai ai cũng biết.
Tiểu Quận Chúa ôm chặt mẫu phi, sau đó mở to đôi mắt nói: "Mẫu phi..."
Lúc này, trong ngực Thiên Vũ Hàn cũng ôm một tiểu nữ hài tử, là nữ nhi của một Ngô Trắc Phi khác, là Nhị Quận Chúa trong phủ này. Thiên Vũ Hàn nhìn con bé, cảm thán nói: 'Lúc Hoàng Hậu tại thế, thích nhất chính là thứ nữ ngươi đó. Còn thường xuyên nói, nếu như Noãn Noãn còn sống, có lẽ cũng lớn bằng này rồi, cũng sẽ có dáng vẻ như vậy."
Mọi người đều biết, Hoàng Hậu là tâm bệnh của Hoàng Thượng, sau khi Hoàng Hậu chết, Bệ Hạ cũng không có ý định lập Hoàng Hậu nữa, làm chủ trong cung cũng chỉ có một mình Tiên Phi đang chăm sóc cho Đại Hoàng Tử, mà Tiên Phi, còn là muội muội ruột của Hoàng Hậu.
Nghe những lời này, Trương Nghiêm há miệng, muốn nói gì đó, nhưng rồi lại không nói gì cả. Nếu như đã quên rồi, vậy thì quên hết đi, nói ra làm gì chứ, lại làm khó mọi người.
Nghe thấy Thiên Vũ Hàn nhắc đến Hoàng Hậu, Thiên Vũ An an ủi: 'Hoàng Hậu còn có một Đại Hoàng Tử vẫn còn sống mà, Bệ Hạ vì Đại Hoàng Tử, cũng phải bảo trọng thân thể đó."
So với Vương Trắc Phi kiêu ngạo ngang ngược thì Ngô Trắc Phi vẫn luôn im lặng bình tĩnh, có lẽ mới là đối thủ lớn nhất của Tạ Hồi. Nàng ta sinh được một đôi song sinh là Đại Công Tử và Nhị Quận Chúa, được Thái Hậu xem trọng, hơn nữa, Nhị Quận Chúa còn được Hoàng Hậu và Hoàng Thượng yêu thích. Liền đến cả Đại công tử cũng được diện kiến Hoàng Thượng.
Thiên Vũ Hàn lại tiếp tục nói: "Đường huynh, mấy hôm nữa nộp tấu chương cho Thế Tử lên đi, dù sao Đại Công Tử của phủ huynh tuổi cũng không còn nhỏ nữa rồi."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Tạ Hồi liền trắng bệch, Ngô Trắc Phi thì ngược lại cả mặt đầy vui vẻ, Vương Trắc Phi cũng khó che giấu sự không cam tâm trong lòng.
Nhị Quận Chúa bò xuống từ trên đùi Thiên Vũ Hàn, quỳ dưới đất non nớt nói: "Tạ Hoàng Thúc."Thiên Vũ Hàn ôm con bé lên, cười nói: "Không cần khách khí."
Tạ Hồi nhắm mắt lại, cũng may mà mình đang ngồi, nếu không, có lẽ lại thành trò cười rồi. Này tính là gì chứ, nhi tử nhà mình mới là đích tử, nhưng hắn lại cố ý lập một đứa con vợ lẽ, hắn hẳn là muốn cả thiên hạ này xem chuyện cười của Tạ gia chăng.
Sau khi yến hội tan, Thiên Vũ An đột nhiên gọi Tạ Hồi lại, nói: "Vương Phi, ta cùng nàng trở về đi."Tạ Hồi dừng lại, nhưng không quay đầu lại nói: "Không cần đâu, hôm nay Ngô Trắc Phi có chuyện vui, Vương gia nên đi tìm nàng ấy mới phải."
Nói xong, ôm Đại Quận Chúa vội vàng rời đi. Đại Quận chúa nằm trên lưng Tạ Hồi, nhìn Phụ Hoàng đứng ở nơi xa, tâm tư của người lớn khó hiểu quá, ít nhất thì con bé không hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận