Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 97: Nghỉ Ngơi (1)

Chương 97: Nghỉ Ngơi (1)Chương 97: Nghỉ Ngơi (1)
Lúc này trở lại phòng Tô Ngưng Nguyệt không nhịn được nữa chui vào trong chăn len lén khóc, mặc dù nói nàng là một thiên tài, có chỉ số thông minh và EQ cao, nhưng lúc này nàng vô cùng nhớ mẫu thân mình, nàng không biết nên dời đi lực chú ý của mình như thế nào để cho mình không hề nghĩ đến mẫu thân của mình nữa.
Mà lúc này Thiên Vũ Hàn và đám người Tiểu Lục cũng tới phủ của mình, Thiên Vũ Hàn nhìn thấy vương phủ hắn đã hơn nửa năm không trở lại vẫn như cũ, hắn liên biết đây đều là công lao của quản gia.
Thật ra, Thiên Vũ Hàn không có nói với bất cứ ai về việc hắn hoài niệm, thế nhưng quản gia của Thiên Vũ Hàn nhìn ra được, bởi vì dù sao quản gia của Thiên Vũ Duệ là từ tiểu tướng Thiên Vũ Hàn nhìn thấy.
Tính cách Thiên Vũ Hàn như thế nào quản gia đều biết, lúc này quản gia của hắn cũng không biết Thiên Vũ Hàn sẽ trở về, vì vậy ông ấy không chuẩn bị gì cả, quản gia của hắn sau khi làm xong việc đã về phòng của mình nghỉ ngơi.
Lúc này ở trên đường một vài hạ nhân vô tình nhìn thấy được một tiểu đội.
Bọn họ đều ngây ngẩn cả người, thật không ngờ Vương gia của bọn họ đã trở vê, bọn họ vội vàng đi đến bên cạnh Thiên Vũ Hàn.
"Chào Vương gia." Bọn họ rất lễ phép nói với Thiên Vũ Hàn.
"Các ngươi đi làm việc đi." Thiên Vũ Hàn nói với bọn họ.
Khi bọn họ nghe được Thiên Vũ Hàn nói vội vàng rời đi, lúc này bọn họ rất muốn đem chuyện Thiên Vũ Hàn trở vê nhanh chóng cho những người khác.
Những người còn lại đều trở về nghỉ ngơi, nhưng lúc này Tiểu Lục vẫn còn đi theo phía sau Thiên Vũ Hàn, khi Thiên Vũ Hàn phát hiện Tiểu Lục, hắn liền bảo Tiểu Lục trở về nghỉ ngơi. "Không sao đâu, Vương gia không có việc gì, ta đi theo người đến hoàng cung." Tiểu Lục nói với Thiên Vũ Hàn.
Khi Thiên Vũ Hàn nghe được Tiểu Lục nói, lắc đầu.
"Không cần, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta đi một mình là được rồi." Tiểu Lục nghe Thiên Vũ Hàn nói thì bĩu môi.
"Vậy được rồi, một mình Vương gia chú ý an toàn." Tiểu Lục nói với Thiên Vũ Hàn.
Khi Thiên Vũ Hàn nghe được Tiểu Lục nói thì gật đầu.
"Ta biết rồi, nhanh trở về đi." Cứ như vậy Tiểu Lục trở vê gian phòng của mình, Tiểu Lục cảm thấy hiện tại đã đến kinh thành hẳn là Vương gia cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, dù sao những người đó cũng không dám trắng trợn ở trong kinh thành đi ám sát Vương gia.
Mà lúc này Thiên Vũ Hàn cũng không lập tức đi vào cung bởi vì hắn nhìn sắc trời cũng không còn sớm, nếu như đi bây giờ sẽ quấy rây mẫu thân đang nghỉ ngơi.
Hắn dự định chờ sáng sớm ngày mai lại đi vào cung thăm mẫu thân của hắn, cứ như vậy hắn trở vê phòng nghỉ ngơi.
Lúc này Thiên Vũ Hàn đang nằm trên giường của mình, hắn căn bản cũng không nghĩ tới hài tử mình trông mong lâu như vậy cuối cùng cũng trở về nhà.
Kỳ thật quản gia của Thiên Vũ Hàn căn bản cũng không biết Thiên Vũ Hàn đã sớm coi ông ấy như người thân để chăm sóc. Bởi vì hai người họ đã ở bên nhau rất lâu, từ khi Thiên Vũ Hàn còn rất nhỏ, ông ấy đã luôn chăm sóc Thiên Vũ Hàn đến lớn. Thậm chí Thiên Vũ Hàn còn cảm thấy ông ấy đã chăm sóc mình lâu hơn cả phụ thân mình. Vì vậy, Thiên Vũ Hàn luôn rất tôn kính quản gia, bình thường cũng không cho ông ấy làm chuyện gì chỉ cần quản lý vương phủ là được rồi...
Mà lúc này ông ấy không biết là lúc này Thiên Vũ Hàn đã trở vê.
Nhưng Thiên Vũ Hàn cũng không vào cung, thái hậu đợi Thiên Vũ Hàn thật lâu, bà ấy không biết Thiên Vũ Hàn có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, vì sao bây giờ còn chưa đến? Bởi vì Thái hậu đã tính qua, bây giờ Thiên Vũ Hàn hẳn là đã đến rồi.
Kỳ thật Thái hậu không biết là Thiên Vũ Hàn lo lắng quấy rây đến bà ấy, cho nên mới không đi vào cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận