Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 756: Làm Mai (2)

Chương 756: Làm Mai (2)Chương 756: Làm Mai (2)
Nếu là gia đình có tiền còn ổn, sẽ không bị gả đi quá sớm như vậy, nhưng những nữ tử xuất thân từ nông thôn, mấy chuyện này thật sự không đơn giản như vậy. Có thể là như vậy có thể tiết kiệm thêm chút lương thực, hoặc vì chút tiền mà bán con gái mình đi, hoặc sớm gả con gái đi.
Thật ra, cha mẹ Lý gia vẫn còn rất nhân từ với Lý Duyệt Dĩnh. Nếu là sinh ra ở nhà khác, nói không chừng đã sớm bị dùng thủ đoạn nào đó để gả nàng ấy đi rồi, sao có thể giữ nàng ấy đến tận độ tuổi này, sau đó trở thành gái lỡ thì danh xứng với thực. Hơn nữa Lý Duyệt Dĩnh không gả đi không phải là chuyện riêng của Lý gia, mà tin đồn nhảm nhí từ những người khác cũng là một trong những yếu tố làm cho chuyện này phát triển hơn.
Cha nương Lý gia cũng vì yêu thương con gái, không muốn nàng ấy cả ngày chỉ sống dưới ánh mắt của người khác, sống bằng miệng lưỡi người đời, cho nên mới vội vã tìm một hôn phu cho nàng ấy. Nhưng với tuổi tác hiện tại của nàng ấy, chắc chắn sẽ không gặp được mặt hàng nào tốt cả.
Tạ phu nhân cũng biết rõ nội tình của việc này, cho nên mới tích cực làm mai cho Lý Duyệt Dĩnh như vậy. Nhưng rất rõ ràng, bản thân Lý Duyệt Dĩnh cũng không biết mình đang sống ở thế giới như thế nào nữa.
Tạ phu nhân cũng chỉ có thể khuyên nhủ: "Cha mẹ con cũng là vì tốt cho con thôi, con đó, đừng mãi kích động như thế"
Lúc này Lý Duyệt Dĩnh cũng không nói gì, dù sao trong lòng nàng ấy đang có rất nhiều suy nghĩ rối bời. Tốt thì không tới lượt nàng ấy chọn, nhưng không tốt thì nàng ấy lại thấy chướng mắt, có lẽ đây chính là nguyên nhân nàng ấy vẫn luôn để phí thời gian đến tận bây giờ.
Tô Ngưng Nguyệt cũng biết đại khái suy nghĩ trong lòng Lý Duyệt Dĩnh, sau đó khuyên: "Bá mẫu, mấy chuyện này, vẫn nên để mặc cho duyên phận, duyên phận tới thì chắc chắn sẽ thành thôi. Bây giờ có lẽ duyên phận của Duyệt Dĩnh tỷ tỷ còn chưa tới.'
Lần này Tạ phu nhân cũng hoàn toàn từ bỏ việc khuyên nhủ Lý Duyệt Dĩnh, lại chuyển hướng về phía Tô Ngưng Nguyệt, sau đó hỏi: "Ngưng Nguyệt, con định khi nào trở lại kinh thành vậy?"
Tô Ngưng Nguyệt trả lời nói: "Chờ đến lúc mọi người ở đây tạm ổn thì bọn con sẽ trở về."
"Vậy bao giờ hai người sẽ thành hôn vậy?" Lý Duyệt Dĩnh cố ý trêu ghẹo nói.
Lý Duyệt Dĩnh nói trực tiếp làm nàng nghĩ tới bản cáo kia, mặt nàng lập tức ửng đỏ, không ngờ được, Thiên Vũ Hàn lại là một người lãng mạn như vậy.
Nói thật, ban đầu nàng rất ghét hắn, nhưng hiện tại lại cảm thấy hắn cũng tạm ổn, ít nhất cũng biết chút lãng mạn. Hiện tại giống như khiến nàng tìm về được cảm giác năm đó.
"Ô ô ô, nhìn muội ấy đi, lại còn ngại ngùng nữa chứ." Lý Duyệt Dĩnh lại trêu ghẹo.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy bọn họ cũng thật là, rõ ràng nàng đang nói giúp nàng ấy, nhưng sao còn đẩy sang cho nàng, đúng là đáng ghét mà.
Tô Ngưng Nguyệt còn đang nghĩ nên tìm cho Lý Duyệt Dĩnh một phu quân như thế nào, nàng suy nghĩ, cũng không biết, nam nhân như thế nào mới xứng đôi với Lý Duyệt Dĩnh đây.
Buổi tối, Tô Ngưng Nguyệt với Lý Duyệt Dĩnh ngủ cùng nhau, thế là nàng hỏi: "Duyệt Dĩnh tỷ tỷ, tỷ nói cho ta biết đi, rốt cuộc tỷ có thích ai chưa?"
Lý Duyệt Dĩnh đỏ bừng mặt, sau đó liếc Tô Ngưng Nguyệt một cái, hỏi: "Muội lại bị sao nữa vậy? Ta làm gì có thích, nếu thực sự có, dù có đi cướp thì ta cũng phải cướp về cho bằng được."
Tô Ngưng Nguyệt vô thức thở dài nhẹ nhóm, may không phải là thích một người nên mới không muốn gả cho người khác. May mắn là vẫn chưa gặp gỡ, xem ra, duyên phận thật sự của Lý Duyệt Dĩnh vẫn chưa tới. Tô Ngưng Nguyệt nói với Lý Duyệt Dĩnh: "Duyệt Dĩnh tỷ tỷ, tỷ cứ yên tâm đi, ta nhất định sẽ giúp tỷ tìm một phu quân thật tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận