Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 786: Đại Hôn (2)

Chương 786: Đại Hôn (2)Chương 786: Đại Hôn (2)
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ vậy liền mở thứ Diêu Xuân đưa cho nàng ra, Tô Ngưng Nguyệt lập tức cười lên, hoá ra nương của nàng là tới nói với nàng cái này à. Thật sự không ngờ tới đó, nhưng mà cũng rất hiển nhiên, Diêu Xuân không thể tự mình nói với nàng loại chuyện này. Tô Ngưng Nguyệt nghĩ nghĩ rồi tự phì cười một tiếng.
Nếu như nàng là cô nương ở cái thời đại này, vậy thì nàng còn có thể ngại loại chuyện này, nhưng mà nàng lại không phải, thứ này vẽ hàm súc như vậy, nàng xem còn thật sự chẳng thấy thú vị gì, nàng còn từng xem phim người ở đảo cơ mà, thứ này đối với nàng thật sự không tính là gì cả.
Nhưng mà, vốn là xem với thái độ học hỏi, Tô Ngưng Nguyệt còn lật xem quyển sách này một chút, sau đó cứ xem như vậy, lại ngủ mất tiêu.
Tô Ngưng Nguyệt bị tiếng gõ cửa làm cho tỉnh giấc: "Ngưng Nguyệt, muội tỉnh chưa?" Tô Ngưng Nguyệt mở hé đôi mắt mơ hồ muồn ngủ ra, sau đó thấy bên ngoài trời còn chưa kịp sáng, oán giận kêu một tiếng: "Tẩu tử, trời còn chưa sáng mà, để cho ta ngủ thêm chút nữa được không?"
Chương Dự nghe thấy tiếng của Tô Ngưng Nguyệt, sau đó ra hiệu cho nha hoàn mở cửa ra, sau đó nha hoàn liền lần lượt bê đồ tiến vào, Chương Dự tiến lên gọi Tô Ngưng Nguyệt còn đang ngái ngủ.
" Muội mau tỉnh dậy đi, hôm nay là ngày vui của muội đó, sao đến giờ này mà vẫn còn ngủ chứ."
" Tẩu tử, trời còn chưa sáng tẩu đã bắt muội phải dậy, nào có sớm như vậy chứ?"
Chương Dự nhận lấy khăn mặt trong tay thị nữ, giúp Tô Ngưng Nguyệt lau mặt, sau đó nói: "Không sớm nữa rồi, đợi lát nữa muội còn phải trang điểm, chải đầu, còn có kiệu của muội còn phải đi một vòng quanh kinh thành, còn có, muội còn phải nhanh chóng tiến cung trước giờ chính ngọ để hoàn thành lễ tế, hơn nữa, cả ngày hôm nay của muội đều không được ăn thứu gì, muội còn không nhân lúc này ăn chút đồ gì đi sao?"
Tô Ngưng Nguyệt ngơ ngác, mình chỉ là thành hôn một cái thôi mà, sao lại còn phải làm bao nhiêu là việc như thế chứ? Thật là, sớm biết như vậy Thiên Vũ Hàn có nói gì nàng cũng sẽ không gả nữa rồi.
May mà Chương Dự không biết cái suy nghĩ này của nàng, nếu không sẽ gõ cái đầu nàng cho tỉnh, chuyện đại nghịch bất đạo thế này mà cũng có thể nói hay sao?
Tô Ngưng Nguyệt đã bị bọn họ làm cho tỉnh rôi, nhưng mà vẫn cố gắng tranh thủ cái quyền lợi được ngủ của mình, lúc nha hoàn mặc y phục lên cho nàng, nàng vẫn còn nhắm mắt, nha hoàn chải tóc cho nàng, nàng cũng chợp mắt được nữa. Chương Dự cũng biết nàng rất buồn ngủ, thế là cũng không nói gì mặc kệ loại hành vi này của nàng.
Cho nên, Tô Ngưng Nguyệt cứ như con rối gỗ mặc kệ người ta muốn làm gì thì làm.
Rất nhanh, cũng không biết là đã qua bao lâu rồi, sắc trời cũng dân dần sáng lên, có một nha hoàn bên người nói: "Phu nhân, xem sắc trời thế này, hôm nay nhất định là một ngày tốt ánh dương cao vời vợi, cuộc sống sau này của tiểu thư nhà chúng ta nhất định sẽ vô cùng rực rỡ."
Chương Dự cũng nhìn bầu trời ngoài kia, quả thật, thời tiết thế này, vừa nhìn đã biết là một ngày nắng to rồi, người ở nơi này đại đa số đều rất mê tín, luôn tin tưởng các loại điềm báo, nhưng mà thật ra Tô Ngưng Nguyệt chỉ muốn nói một câu, Hoàng Đế đại hôn, khâm thiên giám nào dám chọn cho hắn một ngày mưa to gió lớn cơ chứ? Cũng không chê mạng mình quá dài đâu.
Sau đó, có người đến nói bên tai Chương Dự: "Phu nhân, Đường lão phu nhân tới khai diện cho tiểu thư rồi ạ."
Tô Ngưng Nguyệt hỏi: "Đường lão phu nhân là ai vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận