Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 621: Thương Nghị (2)

Chương 621: Thương Nghị (2)Chương 621: Thương Nghị (2)
Tô Ngưng Nguyệt sau đó nhìn các nàng, ngược lại quên mất bọn họ chẳng qua là mấy cô nương bình thường, tình cảnh một lần nữa đi vào bế tắc. Cuối cùng cô nương mập mạp kia lên tiếng: "Ta đi cùng ngươi, khí lực của ta lớn có thể xô hắn xuống."
Sau khi trù tính xong, mọi người liền bắt đầu làm việc của mình.
Người đánh xe bên ngoài nghe được tiếng bước chân, còn tưởng rằng đồng bọn uy nước ởđi tới liền hỏi: "Ra ngoài rồi à2"
Thấy thật lâu mà đồng bọn không nói gì lập tức quay đầu lại nhìn, ngay tức khắc thấy ba nữ nhân đi ra hướng tới hắn chộp tới.
Nhân cơ hội hắn hoảng sợ, hai cô nương kia qua lôi kéo khiến cho tay hắn buông lỏng dây cương, bởi vì động tĩnh quá lớn làm ngựa bị kinh sợ, mọi người thoáng cái đều bị xe ngựa hất nghiêng sang trái. Chỉ thấy cô nương gầy yếu lúc này trấn tĩnh như thường kéo lại dây cương vững vàng đánh xe đi tiếp.
Sau khi cô nương xinh đẹp kia kéo nam nhân kia trở vê, một vốc nước vừa mới uống qua bị Tô Ngưng Nguyệt dội vào người hắn. Dĩ nhiên là nước này bị tăng thêm chút dược tính, nam nhân nọ chẳng mấy chốc liền hôn mê.
Mấy cô nương cũng trói nam nhân kia lại, không chỉ nhét chặt miệng bọn hắn còn che mắt lại không cho nhìn thấy bất kì thứ gì.
Làm xong tất cả những việc này các nàng đều đã kiệt sức, sau đó cô nương xinh đẹp kia nói: "Ta là Tạ Hồi, cứ gọi ta là A Hồi, các ngươi tên là gì?"
"Tô Ngưng Nguyệt." Thấy A Hồi tự báo tên họ, Tô Ngưng Nguyệt cũng nói ra tên của nàng.
"Trương Tiểu Nhu. Ta là Trương Tiểu Nhu." Cô nương béo nhất cũng tự báo tên. Gọi là Trương Tiểu Nhu nhưng cơ thể của nàng ta hoàn toàn không phù hợp với cái tên này chút nào, khiến cho mọi người sau khi nghe thấy đều phải nhịn cười.
Nàng ta cũng không để ý liền nói: "Nếu các ngươi muốn cười thì cứ cười đi, ta không ngại."
Sau đó mọi người đều bật cười, khuôn mặt của Trương Tiểu Nhu cũng bắt đầu đỏ lên.
Cô nương đánh xe cũng lên tiếng: "Ta là Lý Duyệt Dĩnh."
Khi nàng ta nói xong, một cô nương khác liền bắt đầu nói: "Ta là Ngô Nhiễm. Phụ thân của ta làm phu tử ở thư viện, Tô Ngưng Nguyệt, ta đã từng gặp ngươi, đệ đệ Tô Thần của ngươi là học trò của phụ thân ta."
Tô Ngưng Nguyệt không ngờ rằng trong tình huống như vậy vẫn có người có thể nhận ra nàng, liệu có phải nàng quá nổi danh rồi không?
Hai người còn lại một người tên là Phương Phương, một người tên là Phương Phân, là hai tỷ muội. Ai nấy cũng đều rất vui mừng vì có thể tìm được đường sống từ trong chỗ chất.
Không lâu sau, Lý Duyệt Dĩnh nói: “Chúng ta nên đi đâu?”
Mọi người cùng nhau suy nghĩ một chút liền nhận ra rằng nếu không tìm ra một cách giải thích thỏa đáng thì chắc chắn là không ổn. Thanh danh của của các nàng trong tương lai chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Phương Phương và Phương Phân rất lo lắng: "A Hồi, Ngưng Nguyệt, nhất định không được để mọi người biết rằng chúng ta bị bắt cóc, cầu xin các ngươi."
Ngô Nhiễm cảm thấy bối rối hỏi: "Chúng ta quả thật đã bị bắt cóc rồi, tại sao lại phải giữ bí mật?"
"Có lẽ ngươi không biết, nhà chúng ta không giàu có lắm, phụ mẫu của ta chỉ có hai tỷ muội bọn ta, hàng xóm đều nói rằng phụ mẫu ta đã tuyệt hậu khiến mẫu thân ta luôn muốn có con trai, mãi đến năm ngoái bọn họ cuối cùng cũng sinh được một người con trai nhưng sức khỏe của mẫu thân đã suy yếu. Hôm nay chúng ta đi chùa chính là để cầu bình an cho mẫu thân ta. Không ngờ gặp phải việc như thế này." Nói tới đây, tâm trạng của hai cô nương đều đã trở nên u ám.
Sau đó lại nói tiếp: "Tiền trong nhà đã dùng hết để chữa bệnh cho mẫu thân, khi bọn ta xuất giá cũng không có của hồi môn. Bởi vì như vậy mà chuyện hôn nhân của hai tỷ muội ta càng trở nên khó khăn, nếu để người khác biết đến chuyện này thì bọn ta sẽ thực sự không gả được nữa. Thân thể của mẫu thân ta cũng không thể chịu đựng được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận