Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 476: Sinh Thần Của Gia Gia Tô Ngưng Nguyệt (1)

Chương 476: Sinh Thần Của Gia Gia Tô Ngưng Nguyệt (1)Chương 476: Sinh Thần Của Gia Gia Tô Ngưng Nguyệt (1)
"Thiên Vũ Hàn, sau khi ngươi chết cũng đừng nên trách ta, chính Hàn Mi Nhi đã phái ta tới đây." Không ngờ tới mới vừa đi đến bên cạnh Thiên Vũ Hàn thì hắn ta đột nhiên bị Thiên Vũ Hàn đứng lên bắt được, cánh tay lập tức bị vặn gãy, yết hầu bị cắt đứt, dập tắt sự sống.
"Hàn Mi Nhi, nữ tử này thật ác độc, chắc chắn muội muội Hàn Vũ Đồng của nàng ta cũng không phải là người tốt." Nghĩ vậy, chút ấn tượng tốt vê Hàn Vũ Đồng đang tăng lên cũng lập tức biến thành chán ghét.
Quả thật Hàn Vũ Đồng rất oan, bản thân nàng ta lại không hiểu vì sao mình bị nam nhân mình yêu thích chán ghét vô cớ.
"Ngưng Nguyệt, qua hai ngày nữa là sinh thần của gia gia con, chúng ta phải chuẩn bị cho thật tốt. Đây chính là sinh thân đầu tiên của gia gia con kể từ khi gia gia vào nhà chúng ta nên chúng ta phải thật chú trọng vào." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt. Biểu hiện hiện tại của Tô Ngưng Nguyệt khiến Diêu Xuân rất vừa lòng cho nên bà ấy mới muốn thảo luận một chuyện quan trọng như vậy với Tô Ngưng Nguyệt.
"Vâng, con biết rồi nương, ngày sinh thần của gia gia nhất định là ngày quan trọng nhất, hơn nữa...' Tô Ngưng Nguyệt cố ý kéo dài giọng nói.
"Hơn nữa cái gì, cái con bé này vậy mà còn học mấy lời lẽ sáo rỗng đó, nói lấp la lấp lửng. Con nói xem hơn nữa cái gì." Đối với tiểu cô nương này, Diêu Xuân vừa thấy yêu thương lại có chút bất lực.
"Ý con nói, hơn nữa lúc trước khi con may quần áo, có một bộ con đã đặc biệt may cho gia gia. Bên trên có một chữ "thọ, hiện tại con cũng vừa may xong. Chờ đến lúc sinh thần của gia gia thì chúng ta có thể mang ra để gia gia mặc. Người nói xem như vậy có được không?" Tô Ngưng Nguyệt cũng rất tự tin chờ bộ dạng tươi cười của gia gia. "Được đấy, nữ nhi, con giỏi quá. Chắc chắn gia gia sẽ rất vui vẻ." Diêu Xuân cảm thấy dường như nữ nhi đã thay đổi thành một người khác, nàng trở nên rất có ý tưởng, hơn nữa cũng rất ưu tú, quả thật nàng đã trưởng thành rồi.
Ngày sinh thần của gia gia cũng đã tới.
"Nương, ngươi mau đến xem gia gia mặc quần áo con may có đẹp không này?" Gia gia vừa thay quần áo xong là nàng đã nóng lòng muốn gọi nương lại đây xem.
Gia gia bị nhìn cũng cảm thấy ngượng ngùng theo: "Các con làm gì thế, nhìn đến mức ta cũng thấy xấu hổ." Nhưng nụ cười trên khuôn mặt của gia gia vẫn không thể cưỡng lại được, đây có thể là sinh thần đơn giản nhất của ông ấy nhưng cũng là sinh thần vui vẻ nhất. Tuy rằng sinh thần bây giờ đã không còn náo nhiệt khách đến khách đi, quà cáp nhận không ngừng giống như lúc trước và bữa ăn cũng rất đơn giản.
"Phụ thân, chúc người sinh nhật vui vui , phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn." Diêu Xuân bắt đầu câu chuyện trước bằng một lời chúc phúc dành cho gia gia, kế tiếp là Tô Mộc tiếp lời chúc phúc theo Diệu Xuân: "Con chúc gia gia khỏe mạnh, luôn vui vẻ hạnh phúc."
Tô Thần cũng gửi lời chúc phúc như vậy, chỉ có một mình Tô Ngưng Nguyệt vẫn chậm chạp chưa lên tiếng chúc phúc.
"Tỷ, tỷ làm gì thế? Sao còn chưa gửi lời chúc phúc với gia gia." Tô Thần thấy tỷ tỷ vẫn chậm chạp không lên tiếng nên đến nhắc nhở. Lúc trước nàng là người có chủ ý nhất, sao bây giờ lại không chịu lên tiếng chứ?
Thế nhưng Tô Ngưng Nguyệt vẫn không chút nóng nảy, đợi tới khi tất cả mọi người đều nghi hoặc nhìn Tô Ngưng Nguyệt thì Tô Ngưng Nguyệt mới không nhanh không chậm lấy từ sau lưng ra một hộp quà. Hộp quà này khác với ý nghĩa hộp quà trong hiện đại nhưng về cơ bản cũng đều giống nhau.
"Ngưng Nguyệt, đây là cái gì vậy, trông rất tinh xảo, bên trong là gì thế." Diêu Xuân rất tò mò hỏi. "Đây là huyết sâm, trước đây con đã phát hiện ra nhưng vẫn luôn không nói với mọi người, đây coi như là vũ khí bí mật làm quà sinh thần cho gia gia, ha ha." Tô Ngưng Nguyệt cố gắng nói ra nguồn gốc của cây huyết sâm này cho thật đơn giản, vừa xem nhẹ vừa bâng quơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận