Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 370: Khích Lệ

Chương 370: Khích LệChương 370: Khích Lệ
"Nguyệt Nguyệt này đó đều là tự con làm sao?" Tô lão gia tử hỏi Tô Ngưng Nguyệt ngạc nhiên.
"Đương nhiên là con làm nha, bằng không còn ai vào đây nữa chứ?" Tô Ngưng Nguyệt biểu tình cười đến đắc ý.
Ông ấy nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói lời này giơ ngón tay cái lên với Tô Ngưng Nguyệt.
"Nguyệt Nguyệt thật tuyệt vời." Tô lão gia tử không chút do dự nào khen Tô Ngưng Nguyệt.
Là đồ nhỏ tham ăn đương nhiên Tô Thần đã gấp không chờ nổi cầm lấy chiếc đũa gắp một đũa đồ ăn do Tô Ngưng Nguyệt nấu, tay vừa gắp đưa vào miệng nhai liên tục nói: đồ ăn tỷ tỷ làm ngon quá đi mất.
"Tiểu Thần về sau chú ý một chút, con cứ như vậy sẽ bị người khác chê cười." Tô Thần nghe được Diêu Xuân nói thế đầu nhỏ liên lắc lắc ý phản đối
"Nương, Tiểu Thần không sợi" Tô Thân mạnh miệng.
"Đúng rồi, các người mau nếm thử con gà này đi, đây là gà Lưu thẩm mang lại đây." Diêu Xuân nói với bọn họ.
Tô Thần nghe được ăn thịt gà, hắn nước miếng đều mau chảy ra.
"Nương gà này thật sự có thể ăn sao?" Tô Thần nhìn một bên Diêu Xuân nói.
Diêu Xuân nghe xong Tô Thần nói lời này bất đắc dĩ cười cười.
"Đương nhiên có thể ăn, không thể ăn vậy nương vì cái gì phải bưng nó lên bàn chứ?" Tô Thần nghe được Diêu Xuân nói lời này nhịn không được tay nhanh chóng kẹp khối thịt gà.
Đúng lúc này, nó cảm giác được có người nhẹ nhàng chạm vào nó, Tô Thần liền buông chiếc đũa xuống.
Nó nhìn qua bên Tô Mộc.
Chỉ thấy Tô Mộc hướng về phía Tô Thần mắt chớp chớp nhẹ nhàng ra hiệu.
Lúc này Tô Thần mới ý thức được nó không thể ăn miếng thịt gà đầu tiên được.
Lúc này Tô Thần âm thầm thè lưỡi với Tô Mộc, bên kia Tô lão gia tử nhìn thấy Tô Thần sao không ăn, có chút nghi hoặc hỏi Tô Thần.
"Tiểu Thần con như thế nào mà không ăn đi?" Tô lão gia tử nghi ngờ.
Tô Thần lắc lắc đầu.
"Ông nội, Tiểu Thần thích ăn khác." Nó nói liền gắp một miếng rau thả vào miệng mình.
"Ăn ngon thật đấy!"
Diêu Xuân gắp một miếng thịt gà bỏ vào chén Tô lão gia tử.
"Cha người mau nếm thử này đi, thịt thơm ngon lắm đấy!" Diêu Xuân nói với Tô lão gia tử.
Tô lão gia tử nghe được Diêu Xuân nói rồi nhìn miếng thịt bà ấy gắp bỏ trong chén, trong lòng phi thường cảm động.
"Các con cũng ăn nhiều vào."
Diêu Xuân lại gắp Tô Thần cùng Tô Mộc còn có Tô Ngưng Nguyệt mỗi người một miếng thịt.
"Được rồi, phần thịt còn lại đều là của ông nội và nương.',, Tô Ngưng Nguyệt nghịch ngợm nói với Tô Mộc cùng Tô Thần.
"Nguyệt Nguyệt nói rất đúng." Chỉ là lúc này với đồ tham ăn Tô Thần lặng lẽ nuốt nước bọt, vẻ mặt buồn bã.
"Tỷ tỷ là trêu người, nhanh lên ăn đi!"nhìn cái biểu tình đó của nó Diêu Xuân nhịn không được nói với Tô Thần.
Cứ như vậy người một nhà ngồi vây quanh ở một bên vui vẻ ăn bữa tối.
Ăn xong bữa tối lúc sau, Tô Mộc cùng Tô Thần hai người phía sau phía trước cùng dọn dẹp đồ ăn trên bàn
Lúc này còn lại Tô Ngưng Nguyệt, nàng về tới trong phòng của mình.
"Cũng không biết hiện tại Điềm Điềm cùng Mật Mật tỉnh dậy chưa." Tô Ngưng Nguyệt vừa nghĩ vừa đi tới bên cạnh Điềm Điềm cùng Mật Mật.
Nàng nhìn đến Điềm Điềm cùng Mật Mật vẫn còn đang ngủ, nàng nhẹ nhàng thở dài một hơi thật sâu.
"Vì cái gì các ngươi vẫn còn ở ngủ? Các ngươi đến cùng khi nào mới có thể tỉnh dậy? Chẳng lẽ nói không gian không mở ra thì các ngươi cũng không tỉnh sao?" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ nghĩ vậy lúc sau lại nặng nê mà thở dài.
Không nghĩ tới lúc này, Điềm Điêm đột nhiên mở mắt.
Tô Ngưng thấy vậy, giật mình sợ tới mức chính mình vội vàng lùi một bước.
"Điềm Điềm, ngươi tỉnh!", Tô Ngưng Nguyệt nhỏ giọng.
Điêềm Điềm mở hé hé hai mắt nhìn một bên Tô Ngưng Nguyệt.
"có chuyện gì vậy, Tiểu Chủ Nhân?”
"Ta không biết, các ngươi đều đã ngủ một ngày." Tô Ngưng Nguyệt nhỏ giọng
"Tiểu chủ nhân, ngươi nói cái gì? Chúng ta ngủ một ngày sao?"
"Đúng vậy."
"Mật Mật tỉnh, tỉnh dậy đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận