Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 884: Không Gian Thăng Cấp (1)

Chương 884: Không Gian Thăng Cấp (1)Chương 884: Không Gian Thăng Cấp (1)
Mao Mao là một con chó lông trắng, bây giờ nó vẫn còn nhỏ nên Tô Ngưng Nguyệt vẫn không nhìn ra là chủng loại gì. Lúc mới sinh ra nó nhỏ hơn bây giờ, nhìn như bị thiếu dinh dưỡng vậy, sau đó Tô Ngưng Nguyệt cho nó ăn rất nhiêu thức ăn nóng ấm mới có thể nuôi nó thành một con chó nhỏ tròn tròn trắng trắng như bây giờ.
Lúc chó con muốn thể hiện tình yêu của nó thì sẽ dùng đầu lưỡi liếm thứ nó thích không ngừng.
Tô Ngưng Nguyệt để cho Mao Mao tùy ý liếm lên mặt nàng, đầu lưỡi Mao Mao liếm lên mặt có hơi nhột khiến nàng cười liên tục. Tô Ngưng Nguyệt muốn né nhưng Mao Mao không đồng ý mà vẫn tiếp tục liếm nên nàng không thể làm gì khác ngoài một bên né tránh một bên cười đùa với nó.
Không gian vốn đang yên tĩnh thì truyên tới hàng loạt tiếng cười đùa và cả âm thanh đùa giỡn mạnh mẽ, chỉ nghe âm thanh cũng có thể biết được một người một chó đang đùa giỡn vui vẻ thế nào.
Sau một hồi lâu thì Mao Mao cũng đã thấm mệt mới từ từ dừng lại, nằm trên ngực Tô Ngưng Nguyệt, nàng thở hổn hển búng một cái lên trán Mao Mao: "Nhóc con nghịch ngợm này, ta vừa vào thì ngươi đã tặng ta sự vui mừng đáng kinh ngạc này."
Sau lưng Tô Ngưng Nguyệt là thảm cỏ xanh, cực kỳ mềm mại. Độ dẻo dai của cỏ ở nơi này cũng đặc biệt tốt, phải dùng sức rất lớn mới nhổ lên được cho nên lúc Mao Mao nhào vào người Tô Ngưng Nguyệt, nàng cũng không cảm thấy đau.
Mao Mao ngẩng đầu nhìn Tô Ngưng Nguyệt một cái nhưng cũng nhanh chóng gục xuống, nó không nói gì nhưng trong ánh mắt có mang theo chút xíu khinh bỉ. Nằm như vậy lâu thì thấy có chút mệt mỏi nhưng bây giờ nó thật sự quá yếu, mặc dù nó không có dùng sức nhưng Tô Ngưng Nguyệt vẫn cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Mặc dù Mao Mao không mở miệng nói chuyện nhưng mà Tô Ngưng Nguyệt vẫn nhìn thấy tia khinh bỉ trong mắt nó, nàng có chút tức giận gõ gõ đầu nó, nó dám khinh bỉ nàng thì rõ ràng là không muốn sống nữa rồi.
Mao Mao có chút tủi thân che chỗ vừa bị Tô Ngưng Nguyệt gõ rồi dùng ánh mắt đầy lên án nhìn Tô Ngưng Nguyệt, có chút không phục kêu ngao ngao, có cảm giác giống với chó Husky, tiếng kêu còn cực kỳ tủi thân.
Tô Ngưng Nguyệt có chút buồn cười cầm móng vuốt của nó, xoa nắn đệm thịt của nó, còn một cái tay khác vuốt ve khắp người nó. Tô Ngưng Nguyệt nhìn Mao Mao thoải mái nhắm hai mắt lại, mặt đầy hưởng thụ, lâu lâu sẽ vì dễ chịu mà kêu hai tiếng.
Sau khi an tĩnh lại, Tô Ngưng Nguyệt mới có thể đi xem không gian mà rất lâu chưa đến. Sau thời gian dài thì mấy loại trái cây, rau củ cũng không có điên cuồng sinh trưởng như nàng nghĩ mà chỉ mọc ở khắp nơi, phát triển vừa ngay ngắn vừa có trật tự, tất cả đều đã đến giai đoạn trưởng thành.
Nhìn quanh bốn phía, nơi này lúc trước vốn có tầng sương trắng bao quanh nhưng lúc này tầng sương ấy đã biến mất chỉ để lại một vùng đất vàng. Những vật phẩm không gian ở chỗ này cũng có chút kỳ quái, những nơi khác ít nhiều gì cũng có vật phẩm nhưng chỉ riêng chỗ này thì là một mảnh trống không.
Không khí bốn phía giống trở nên mát mẻ hơn một chút, giống như dòng suối ở chính giữa lớn thêm một chút, không gian xung quanh lớn gấp đôi ban đầu.
Quan trọng nhất chính là Bảo Tháp Tám Tầng vẫn luôn bị sương mù vây quanh lúc trước giờ mở ra thêm một tầng, lúc trước Tô Ngưng Nguyệt thấy Bảo tháp đã mở hai tầng.
Tầng thứ nhất là để giới thiệu về không gian này và phương pháp sử dụng, cũng nhờ đó mà Tô Ngưng Nguyệt biết cái không gian này còn có thể thăng cấp. Mỗi khi thăng cấp lên một tầng thì không gian sẽ được mở rộng ra hơn, thời gian càng gần nhau thì càng chậm rãi. Tầng thứ hai xuất hiện rất nhiều loại hạt giống trái cây rau củ hạt giống và cả hạt giống của các loại cây và hoa, cả tầng này đều là các loại hạt giống cùng với phương pháp trồng trọt, lúc trước nơi đây đã giúp Tô Ngưng Nguyệt giải quyết không ít vấn đề lớn nhỏ trong lúc nàng có việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận