Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 334: Tìm Kiếm Tô Thần (1)

Chương 334: Tìm Kiếm Tô Thần (1)Chương 334: Tìm Kiếm Tô Thần (1)
Tô Ngưng Nguyệt rất tức giận khi nghe những lời đó.
"Ông nghĩ đệ đệ ta đã làm chuyện này sao? Ta nói cho ông biết, đệ đệ ta chắc chắn không phải loại người như vậy. Sau khi tìm được đệ đệ ta thì ta sẽ tìm mấy người tính sổ!" Tô Ngưng Nguyệt nói xong liền vội vàng chạy ra khỏi lớp học.
"Tiểu Thần, đệ đang ở đâu, đừng dọa tỷ tỷ.' Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thâm trong lòng.
Lúc Tô Ngưng Nguyệt chạy ra khỏi lớp học, nàng nhìn thấy Tô Mộc.
Khi Tô Mộc thấy Tô Ngưng Nguyệt, cậu vội vã chạy tới.
"Sao rồi? Nguyệt Nguyệt, Tiểu Thần có ở trong lớp học không?" Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Mộc hỏi, nàng lắc đầu.
"Không có, hôm nay đệ ấy không đến lớp, tiên sinh dạy học nói đã vê từ sớm rồi.' Tô Mộc nghe được những gì Tô Ngưng Nguyệt nói, cậu cau mày.
"Làm sao có thể như vậy được? Rốt cuộc Tiểu Thần đã đi đâu?"
"Ca ca, chúng ta đến những nơi mà Tiểu Thần thường chơi tìm thử xem, có lẽ đệ ấy đang ở đấy không chừng." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Mộc đứng ở bên cạnh nói.
Tô Mộc gật đầu.
"Được, chúng ta tách ra tìm đi." Tô mộc nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Dạ được."
Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc nhanh chóng tách ra tìm.
Mà Bắc Minh lại đang lén lút đi theo phía sau Tô Ngưng Nguyệt.
"Thật sự nguy hiểm, suýt chút nữa đã bị Tô Mộc phát hiện." Bắc Minh thầm nghĩ trong lòng. Hóa ra lúc Tô Mộc gần nhận ra Bắc Minh thì Bắc Minh cảm thấy phía sau có người đi theo mình cho nên hắn ta vội vàng né tránh.
Khi Bắc Minh nhìn thấy người đi theo mình chính là Tô Mộc, hắn ta thâm thở dài.
"Tốt quá không bị phát hiện, nếu không ta không biết phải xử lí thế nào."
Lợi dụng Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc tách ra, Bắc Minh nhanh chóng bám theo sau Tô Ngưng Nguyệt.
"Đã xảy ra chuyện gì, tại sao hai người bọn họ lại đến lớp học?" Bắc Minh vừa đi theo Tô Ngưng Nguyệt vừa nghĩ trong lòng.
"Chẳng lẽ Tô Thần xảy ra chuyện gì rồi sao?" Vì Bắc Minh chỉ trông thấy Tô Ngưng Nguyệt cùng Tô Mộc, lại không thấy Tô Thần, liền nghĩ Tô Thần chắc là đã xảy ra chuyện.
"Hay là phái thêm một số người đi tìm Tô Thần nhỉ?" Bắc Minh thầm nghĩ.
Sau đó hắn ta lại nghĩ, nếu làm như vậy có thể Tô Ngưng Nguyệt sẽ phát hiện, vì vậy cũng tạm thời chưa đi tìm thêm người.
Tô Ngưng Nguyệt chạy đến những nơi Tô Thần thường hay chơi.
"Tiểu Thần đệ có đây không?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn xung quanh lớn tiếng gọi.
Không ngờ rằng xung quanh chẳng có ai trả lời.
"Lẽ nào Tô Thần lại không ở đây chứ?" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thâm.
Tô Mộc tìm kiếm hồi lâu vẫn không phát hiện được bóng dáng Tô Thần, cậu định rời khỏi đó đi tìm nơi tiếp theo. Bây giờ cậu cũng không biết Tô Thần đã đi đến nơi nào, đột nhiên trong đầu nhớ ra một nơi.
"Có lẽ nào Tô Thần ở chỗ đấy?" Tô Mộc nghĩ.
Nghĩ đến đây cậu lập tức chạy đến nơi đó. Thì ra trước đây cậu đã từng dẫn Tô Thần đến nơi mà theo lời cậu hay nói là địa điểm thần kỳ, lúc đó Tô Thân còn cực kỳ thất vọng nữa. Bởi vì nơi đó nó không nhìn thấy có thứ gì cả, nhưng Tô Thần cảm thấy ca ca nhất định sẽ không lừa nó, thế là một mình đi đến đó lần nữa.
Lần đó trùng hợp là ban đêm, bầu trời dày đặc ánh sao, nó ngây ngốc nằm giữa trời đêm ngắm sao.
"Không lẽ địa điểm thần kỳ mà ca ca nói là bầu trời đầy sao này sao? Nhưng ở nhà cũng có mài!" Nó nghĩ đến đây thì đột nhiên trông thấy trước mắt xuất hiện một luồng sáng nhấp nháy màu xanh lá.
"Ôi trời! Đẹp quá đi thôi!" Tô Thần không kiềm được mà thốt lên.
Sau này Tô Thần mới biết ánh sáng nhấp nháy lấp lánh đó chính là do đom đóm tạo ra.
"Hóa ra ca ca đúng là không lừa mình, ở đây quả thực rất đẹp!" Tô thần nghĩ thầm.
Kể từ đó Tô Thần vẫn thường hay lén lút một mình đến đây xem đom đóm, nó cảm thấy sau khi đến đây, cả thế giới xung quanh dường như đều chậm lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận