Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 209: Báo Thù Cho Tiểu Mai.

Chương 209: Báo Thù Cho Tiểu Mai.Chương 209: Báo Thù Cho Tiểu Mai.
"Hà Hương chạy đi đâu rồi, sao giờ này còn chưa tới?" Thừa tướng phu nhân nghĩ trong lòng.
Mà Thừa tướng phu nhân không biết là lúc này Hà Hương đang ở bên hồ nước, khi nhìn thấy thi thể ướt sũng sưng tấy khóc chết đi sống lại.
Nàng ta không thể tin được người muội muội A Mai yêu thương nhất của mình bây giờ lại là một cái xác lạnh ngắt nằm trên mặt đất.
"Muội muội, sao ngươi lại nghĩ quẩn như vậy? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì khiến cho ngươi lựa chọn cách rời khỏi thế gian như vậy! Muội muội ngốc nghếch, ngươi nhanh tỉnh lại đi!" Lúc này giọng của Hà Hương đã khóc đến khàn đặc.
Ở bên cạnh có một nha hoàn không nhịn được nữa, vội vàng quỳ xuống, cố gắng đỡ Hà Hương đứng dậy.
"Hà Hương tỷ mau đứng dậy đi. Người chết không thể sống lại, xin hãy nén bi thương." Nha hoàn kia nói với Hà Hương.
Hà Hương nghe thấy nha hoàn kia nói vậy càng khóc to hơn, nàng ta không nghĩ A Mai còn trẻ vậy mà đã rời khỏi nàng ta bằng cách này.
Nàng ta luôn cảm thấy cái chết của A Mai không phải là chuyện ngoài ý muốn, nàng ta cảm thấy nhất định là có ai đó đã mưu sát A Mai.
Nhưng trước mặt có rất nhiều người, Hà Hương không nói gì về chuyện này, sau khi thu xếp thi thể cho A Mai tử tế, nàng ta dự định sẽ tự mình điều tra nguyên nhân cái chết của A Mai.
Nàng ta biết cái chết của một hạ nhân trong phủ đối với Thừa tướng và phu nhân không phải chuyện gì to tát, bọn họ nhất định sẽ âm thầm xử lý cái xác.
"Hà Hương tỷ, đừng khóc. Mau đứng dậy đi, Thừa tướng phu nhân đang tìm ngươi." Lúc này, một nha hoàn chạy tới nói với Hà Hương đang ngồi trên mặt đất. Nghe thấy nha hoàn kia nói, Hà Hương đứng dậy khỏi mặt đất.
Nàng ta lau khô nước mắt.
"Phu nhân ở đâu?" Lúc này Hà Hương nói với nha hoàn kia.
"Phu nhân đang đợi trong phòng, ngươi nhanh đi đi."
Hà Hương nghe nha hoàn kia nói lại luyến tiếc nhìn A Mai nằm trên mặt đất rồi rời khỏi hồ nước đi đến phòng Thừa tướng phu nhân.
"Ngươi đã đi đâu vậy?" Thấy Hà Hương đi tới, Thừa tướng phu nhân liền hỏi.
Hà Hương nghe thấy thừa tướng phu nhân hỏi thì quỳ trên mặt đất.
"Xin phu nhân hãy làm chủ cho A Mai, A Mai chết oan uổng quá! Không thể A Mai chết không rõ nguyên do như vậy được. Hà Hương xin phu nhân niệm tình A Mai hầu hạ tiểu thư mấy năm mà làm chủ cho A Mai, tìm ra hung thủ thật sự sát hại A Mai." Hà Hương vừa khóc vừa dập đầu với thừa tướng phu nhân.
Thấy Hà Hương như thế, Thừa tướng phu nhân cực kì thương xót nàng ta, vội vàng đi lại chỗ nàng ta.
"Mau mau đứng lên, ngươi yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ làm chủ cho A Mai." Thừa tướng phu nhân đỡ Hà Hương đứng dậy rồi nói với nàng ta.
Hà Hương nghe được lời này của Thừa tướng phu nhân thì đứng dậy lau nước mắt rồi cúi mình xuống.
"Hà Hương thay A Mai tạ ơn với phu nhân.”
"Chuyện này ngươi đừng lo lắng, chờ Thừa tướng về ông ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng sự việc. Bây giờ ngươi vào bếp báo cho bọn họ biết, để bọn họ làm ít món gì đó mà tiểu thư thích ăn rồi dặn dò mang tới phòng nó. Hôm nay không cần phải hầu ta. Hôm nay ngươi đi theo tiểu thư đi. Đừng để nó rời khỏi phòng. Có chuyện gì thì đến báo cho ta biết." Thừa tướng phu nhân nói với Hà Hương.
Hà Hương nghe Thừa tướng phu nhân phân phó thì gật đầu. "Phu nhân yên tâm, chuyện này Hà Hương nhất định sẽ làm tốt." Cứ như vậy, Hà Hương rời khỏi phòng của phu nhân.
Ở bên Vương phủ kia, Thiên Vũ Hàn vừa tỉnh dậy, nhìn thấy con thỏ vui vẻ nhảy nhót bên trong lồng thì đi tới chỗ của nó.
"Thế nào, đợi tới sốt ruột rồi sao, bản vương mang ngươi ra ngoài đi dạo một chút." Thiên Vũ Hàn nói với con thỏ nhỏ.
Rồi Thiên Vũ Hàn ôm con thỏ đi tới hoa viên.
"Được rồi, ngươi có thể chơi đùa thỏa thích ở đây." Thiên Vũ Hàn vừa nói vừa thả con thỏ xuống mặt đất, con thỏ nhỏ vừa đáp xuống đất liền vui vẻ nhảy lên giữa mấy khóm hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận