Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 299: Đến Thăm Tô Lão Gia (2)

Chương 299: Đến Thăm Tô Lão Gia (2)Chương 299: Đến Thăm Tô Lão Gia (2)
Thế là Diêu Xuân liên đưa Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc về nhà tổ Tô gia. Liễu Ninh không ngờ rằng người bà ta không muốn gặp nhất lại xuất hiện trước mặt mình.
"Các người đến đây làm gì?" Liễu Ninh thấy họ đến bèn không nhịn được mà hỏi.
"Đương nhiên là tới thăm gia gia rồi, bà cho rằng chúng ta tới đây để gặp bà sao?" Tô Ngưng Nguyệt không khách khí mà nói với Liễu Ninh.
Diêu Xuân thấy Tô Ngưng Nguyệt phản ứng như vậy thì liền kéo nàng sang một bên.
"Nguyệt Nguyệt phải lễ phép với đại bá mẫu." Tô Ngưng Nguyệt nghe mẫu thân nói vậy, bèn bĩu môi không nói nữa.
"Phụ thân đâu?" Diêu Xuân nhìn Liễu Ninh, hỏi.
"Nếu ngươi muốn đi gặp ông ta thì ngươi phải nói cho ta biết lân trước ông ta tới chỗ ngươi làm gì, ông ta có đưa cho ngươi bảo vật gì không?" Liễu Ninh mặt dày yêu cầu bọn họ.
"Không liên quan đến bà!" Tô Ngưng Nguyệt nhịn không được nữa liền bật lại Liễu Ninh.
"Này! Nha đầu thối, ngươi thèm được dạy dỗ rồi phải không?" Liễu Ninh bất mãn nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Nguyệt Nguyệt, ta đang nói chuyện với đại bá mẫu của con, con đừng xen vào." Diêu Xuân nhìn Tô Ngưng Nguyệt, nói. Diêu Xuân lo lắng Tô Ngưng Nguyệt chọc giận Liễu Ninh thì bà ta nhất định sẽ trả thù, vậy nên đành xuống giọng khuyên răn nàng.
"Lần trước phụ thân đến nhà chúng ta không mang gì đến cả, ông ấy chỉ là nhớ ba đứa nhỏ nên đến thăm mà thôi." Diêu Xuân quay sang nói với Liễu Ninh.
"Ngươi nghĩ ta bị ngốc à? Ông ta không mang theo gì cả?" Liễu Ninh nhìn Diêu Xuân với vẻ khó tin.
"Tin hay không tùy tẩu, hôm nay ta không đến đây để nói chuyện với tẩu, ta đến là để thăm phụ thân!" Diêu Xuân nói với Liễu Ninh.
Liễu Ninh nghe vậy, bà ta biết rằng chẳng thể moi được gì từ miệng của Diêu Xuân, vậy nên liền quyết định rời đi.
"Mắt không thấy tâm không phiền!"
Diêu Xuân thấy Liễu Ninh đi khỏi, bà ấy đưa Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc đến phòng lão gia tử Tô gia. Lúc này, Diêu Xuân đã đứng trước phòng lão gia tử Tô gia, đưa tay gõ cửa.
"Phụ thân, người có trong phòng không ạ?" Diêu Xuân lên tiếng hỏi.
Lão gia tử Tô gia vẫn đang bất động nằm trên giường, hoàn toàn không nghe thấy tiếng gọi của Diêu Xuân, ông ấy vẫn hôn mê nằm ở đó mà không hề hay biết gì cả...
Diêu Xuân thấy trong phòng không có động tĩnh gì, bèn nhẹ nhàng cùng các con đẩy cửa đi vào. Bước vào trong, bà ấy cảm thấy rất đau lòng khi nhìn thấy bộ dạng hốc hác của lão gia tử Tô gia, bà châm chậm bước đến bên giường lão gia tử nhìn ông.
"Phụ thân, nhi tức đến gặp người đây." Nhưng mặc cho Diêu Xuân có nói gì đi nữa, lão gia tử Tô gia cũng không có bất cứ phản ứng gì.
"Nương, gia gia không sao chứ?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn lão gia tử Tô gia nằm ở trước mặt, nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân lắc đầu, nói: "Không biết bây giờ tình trạng gia gia của con nghiêm trọng đến mức nào đây..."
"Tại sao đột nhiên gia gia lại thành ra như vầy? Thân thể của ông vẫn luôn rất khỏe mạnh mà?" Tô Ngưng Nguyệt có chút khó hiểu, nói.
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói điều này, bà ấy cau mày, nhìn chằm chằm vào vết thương đã được băng bó của lão gia tử Tô gia.
"Ai biết gia gia của con đã làm gì? Các con trông chừng ông ấy ở đây trong khi mẫu thân đi tìm đại bá mẫu của các con hỏi chuyện." Diêu Xuân quay sang nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Mẫu thân, con đi cùng mẫu thân!" Tô Ngưng Nguyệt thật sự lo lắng Diêu Xuân một mình đối mặt với Liễu Ninh sẽ bị bà ta ức hiếp nên liên vội vàng nói.
Diêu Xuân lắc đầu khi nghe những gì Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Không, Nguyệt Nguyệt, mẫu thân có thể đi một mình." Diêu Xuân sợ nếu dẫn nàng đi tìm Liễu Ninh, Liễu Ninh sẽ trút giận lên người Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt thấy Diêu Xuân nói sẽ không dẫn mình theo, bèn bất đắc dĩ nói: "Được rồi, mẫu thân, nếu vậy thì người nhất định phải chú ý an toàn, nói xong liền quay lại đây ngay đấy nhé!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận