Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 779: Thiếp Mời (1)

Chương 779: Thiếp Mời (1)Chương 779: Thiếp Mời (1)
Tô Hằng đã thành một tiểu đại nhân rồi, vươn cánh tay mập mạp nhỏ nhắn của mình đặt vào tay Tô Ngưng Nguyệt: "Cô cô, người còn có con mà."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn hai tiểu bảo bối đáng yêu như vậy, trong lòng cảm thấy ấm áp, nói: "Hai tiểu bảo bối thật là đáng yêu quá đi."
Diêu Xuân trừng mắt nhìn nàng nói: "Thích trẻ con như vậy, sau này sinh nhiều vài đứa không phải được rồi sao?" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm, sinh nhiều thêm vài đứa, nương của ta thật sự coi ta là con lợn hay sao?
Vì thánh chỉ đã hạ, hơn nữa cũng đã chốt được thời gian rồi, cho nên mấy ngày nay Tô Ngưng Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái chuẩn bị bị gả đi, sau đó Chương Dự liền bắt đầu chuẩn bị của hồi môn cho Tô Ngưng Nguyệt.
Trong lúc đó, Chương Dự còn bị gọi vê Chương gia một lần, Chương gia còn cho nàng thêm hai phần giá trang, vì tiêu chuẩn của Hoàng hậu là có một trăm hai mươi tám bộ giá trang, Chương Dự còn lấy cả đồ trong giá trang của chính nàng ấy ra nữa, lúc Tô Ngưng Nguyệt biết chuyện này, lập tức phải đi tìm Chương Dự.
"Tẩu tử, tẩu thật sự đem cả giá trang của mình thêm vào phần của muội sao?" Lúc Tô Ngưng Nguyệt đến, Chương Dự đang đếm lại số lượng giá trang của Tô Ngưng Nguyệt.
" Ai ya, cứ coi như là người làm tẩu tử ta tặng giá trang cho muội đi." Thật ra nói đến chuyện này nàng ấy cũng rất là bất đắc dĩ, Tô gia mới chỉ phất lên được mấy năm, hơn nữa Tô Mộc bình thường căn bản là không tham ô, cho nên trong nhà thật sự không có nhiều đồ có giá trị, ngược lại thì lại có cả đống gương, vốn dĩ có rất nhiều thứ có thể mua được, nhưng mà bây giờ thời gian gấp gáp quá rồi, có mua cũng không kịp nữa.
Tô Ngưng Nguyệt rất cảm đổng tẩu tử của nàng vì nàng mà làm tất cả mọi thứ như vậy, sau đó nói: "Tẩu tử, tẩu không cần phải lo lắng về giá trang của muội, lúc muội từ Tây Bắc trở về, mẹ nuôi của muội có cho muội không ít đồ tốt rồi, nếu thật sự vẫn không đủ, thì lúc đó chúng ta cứ dâng bạc vào trong cung.' Chương Dự đương nhiên không muốn đồng ý rồi, dù sao, có cô nương nhà nào không đem bạc cất ở đáy rương cơ chứ, nào có trực tiếp quang minh chính đại bày ra như vậy đâu.
Chương Dự nghĩ nghĩ, sau đó nói: "Muội cứ về trước đi, chuyện này cứ để ta thương lượng lại với ca ca muội đã." Tô Ngưng Nguyệt nghe tẩu tử nói vậy cũng chỉ đành quay về trong viện tử của mình.
Buổi tối, Tô Mộc và Chương Dự nằm xuống nghỉ ngơi, Chương Dự vẫn nói cho hắn nghe ý định của Tô Ngưng Nguyệt: "Ta không đồng ý muội muội làm như vậy, dù sao có nói thế nào thì muội muội cũng sắp thành Hoàng hậu, nếu như trong giá trang toàn là bạc nén, thì sẽ bị người ta chê cười mất. Sau này muội muội sao có thể còn uy nghiêm của Hoàng hậu nữa chứ?"
Tô Mộc xoa xoa đầu Chương Dự, rồi nói: "Nếu như trong nhà thật sự không kiếm được ra nhiều đồ tốt như vậy, vậy thì cứ dựa theo lời Ngưng Nguyệt nói mà làm đi. Giá trang của nàng cũng đừng thêm vào đó nữa."
Chương Dự thực ra cũng rất cảm động, nàng ấy từ nhỏ đã ở trong Kinh rồi, nghe quá nhiều những chuyện nhà nọ đòi giá trang của con dâu rồi, nhưng mà, trượng phu của nàng, tuy rằng xuất thân không đủ tốt, nhưng mà đối nhân xử thế vẫn rất chính trực, cho nên, nàng lại lần nữa cảm thấy may mắn cho bản thân mình.
Chuyện giá trang của Tô Ngưng Nguyệt cứ quyết định như vậy, trong số giá trang của Tô Ngưng Nguyệt, xếp đầy tới tận tám rương bạc nén.
Hôm nay, Chương Dự cầm theo y phục mới làm xong tới tìm Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt xem xong cảm thấy rất kỳ quá, hỏi: "Đây là làm cái gì vậy? Không phải tết cũng chẳng phải ngày lễ gì, may y phục mới cho muội làm gì?"
Chương Dự nói: "Qua mấy ngày nữa, phủ An Quốc Công có một buổi yến tiệc, ta dự định dẫn muội đi cùng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận