Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 529: Lo Lăng (2)

Chương 529: Lo Lăng (2)Chương 529: Lo Lăng (2)
Tô Ngưng Nguyệt nhân tiện giả vờ lau nước mắt, cảm động là thật nhưng chẳng qua là Tô Ngưng Nguyệt không rơi nước mắt ra được mà thôi.
Trưởng thôn vừa định nói gì đó, thì lại thấy Tô Ngưng Nguyệt nói tiếp: "Trưởng thôn gia gia, nếu tiền mua rượu này người không nhận là không xem ta là người nhà rồi."
Nói xong Tô Ngưng Nguyệt lại nhét tiền vào trong tay trưởng thôn, Tô Ngưng Nguyệt lại nói: "Trưởng thôn gia gia, đợi ta xây nhà xưởng xong còn phải trông cậu người tìm người giúp ta nữa, người đừng từ chối nữa."
Ngay sau đó, khuôn mặt trưởng thôn hòa nhà hơn phần nào, nhẹ nhàng nói: "Ngươi đó, nếu ngươi đã quyết định thì ăn trưa xong thì tới tìm ta, chúng ta cũng lên thị trấn làm khế đất. Ngươi thấy vậy có được không?”
Tô Ngưng Nguyệt cảm ơn một lần nữa rồi đứng dậy rời đi.
Trưởng thôn nhìn bạc ở trong tay nói: "Thật không ngờ, nha đầu Tô gia này thật sự có tiền đồ."
Một lượng bạc này đủ cho cả nhà trưởng thôn dùng trong nửa năm trời, trưởng thôn nhìn một lượng bạc này mà bùi ngùi.
Tô Ngưng Nguyệt còn chưa về tới cửa nhà thì gặp Bắc Minh công tử, nhìn thấy Bắc Minh công tử, Tô Ngưng Nguyệt vội vàng chào hỏi, nói: "Bắc Minh công tử đang đợi ta sao?"
Bắc Minh nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt nói với mình vội đáp lại: "Đúng vậy, ra tìm ngươi trao đổi một số việc."
Tô Ngưng Nguyệt nghe Bắc Minh nói xong liền biết Bắc Minh tới để làm gì, thế nên Tô Ngưng Nguyệt dẫn Bắc Minh công tử đi về phía Tô trạch, trên đường Tô Ngưng Nguyệt lại hỏi một số việc liên quan đến tuyển người làm lâu dài, vì dụ như tiền công của người làm lâu dài thông thường, có nuôi ăn hay không... , hỏi rất chi tiết, Bắc Minh công tử nghĩ ngợi một chút rồi nói: "Ta không biết tình hình ở đây như thế nào, hay là ngươi đi hỏi người khác xem?”
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Được thôi, ta đi hỏi ca ca với gia gia ta vậy."
Sau khi về đến Tô gia thì vừa hay lão gia tử Tô gia đang ở nhà, Tô Ngưng Nguyệt liền hỏi: "Gia gia, chỗ chúng ta nếu như tuyển người làm lâu dài thì trả bao nhiêu tiền?"
Lão gia tử Tô gia nhìn cháu gái mình và hỏi: Cháu hỏi việc này làm gì? Chẳng lẽ cháu muốn tuyển người làm dài hạn sao? Không phải xưởng đồ hộp có người làm ngắn hạn sao?"
Tô Ngưng Nguyệt nói chuyện mua đất và định xây một nhà xưởng lớn hơn với lão gia tử Tô gia, lão gia tử Tô gia nhìn cháu gái cảm khái: "Mà thôi, ý tưởng của cháu cũng được, tự mình quyết định là được, bên cạnh thôn có một nhà địa chủ tuyển người làm dài hạn đều trả 15 văn tiên một ngày."
"Cháu hiểu rồi, cảm ơn gia gia."
Tô Ngưng Nguyệt thích thú nói, lão gia tử Tô gia thấy Tô Ngưng Nguyệt vui như vậy thì cũng mỉm cười.
Tô Ngưng Nguyệt hiểu giá cả thị trường của thế giới này, trong lòng cảm thấy tự tin, Bắc Minh công tử ở bên cạnh im lặng không lên tiếng chỉ nhìn hai ông cháu nói chuyện, nhà người khác thì đều là người lớn làm chủ, còn nhà này thì ngược lại, thật là thú vị, Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh công tử: "Trưa nay ăn cơm ở đây đi"
Bắc Minh nghe thấy lời mời của Tô Ngưng Nguyệt, không tiện từ chối nên đồng ý ở lại.
Sau đó Tô Ngưng Nguyệt nói: "Đợi lát nữa cùng ta lên thị trấn một chuyến, cùng đi làm khế đất." Bắc Minh cũng đồng ý.
Sau bữa trưa, Tô Ngưng Nguyệt dẫn Bắc Minh công tử tới nhà trưởng thôn: "Trưởng thôn gia gia, người đã ăn cơm chưa?"
Trưởng thôn từ trong nhà đi ra, nói: "Nguyệt nha đầu tới rồi à, vậy thì đi thôi, chúng ta lên thị trấn làm khế đất thôi."
Tô Ngưng Nguyệt cùng trưởng thôn và Bắc Minh công tử ra khỏi nhà của trưởng thôn, trưởng thôn vốn muốn dùng xe bò nhà Nhị Ngưu để lên thị trấn, nhưng bị Bắc Minh công tử ngăn lại, Bắc Minh công tử nói với trưởng thôn và Tô Ngưng Nguyệt: "Ngồi xem ngựa của ta đi, nhanh hơn được một chút."
Tô Ngưng Nguyệt nghe tới đây cũng không hề từ chối, ba người lên xe ngựa của Bắc Minh công tử, quãng đường mười mấy dặm, ngồi xem ngựa không tới nửa giờ là tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận