Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 836: Chơi Đùa (1)

Chương 836: Chơi Đùa (1)Chương 836: Chơi Đùa (1)
Đứng lặng ngoài cổng cung điện. Nàng phủi tay nói: "Tham kiến bệ hạ. Là thần thiếp tới thăm Dật phi muội muội. Vừa rồi thiếp không cẩn thận bị ngã trật chân, cho nên nên mới thất lễ như vậy, Hoàng thượng đừng trách tội."
"Thôi thôi" Hoàng thượng xua tay: "Đối với Hoàng hậu, chỉ cần lo liệu tốt việc hậu cung là được rồi."
"Chuyện của Dật phi sau này đừng lo lắng, Trẫm sẽ tự mình xử lý." Tô Ngưng Nguyệt kinh hãi trong lòng. Quả nhiên là vậy. Hoàng thượng thay đổi thái độ nhanh như vậy, chỉ sợ có người lén lút gây sự!
Tình cảm này thay đổi quá nhanh chóng. Làm thế nào nàng có thể khống chế nó đây? Nghĩ như vậy, Tô thị cảm thấy không còn vướng bận nữa.
Hoàng thượng nhìn khuôn mặt của Dật phi, lại lớn tiếng nói với Hoàng hậu: "Đi nhanh đi. Chuyện hậu cung Trẫm sẽ giao cho ngươi. Sau này ngươi không có việc gì thì đừng làm phiền đến Trẫm."
Giọng nói của Hoàng thượng vang lên. Từ trong đến ngoài cung đều nghe thấy lệnh của Hoàng thượng truyền cho Hoàng hậu. Chỉ là mỗi người nghe được những lời này đều có tâm tư riêng, có người thâm vui mừng, có người thầm lo lắng.
Mọi người trong cung đều thầm thở dài trong lòng. Hoàng thượng bắt đầu sủng ái Dật phi. Tương lai của Hoàng hậu có vẻ sẽ rất khổ sở.
Cung nhân trung thành với Tô Ngưng Nguyệt im lặng thở dài. Họ cảm thấy rất bất lực thay cho Hoàng hậu.
Hoàng thượng cảm nhận được cảnh tượng này, càng thêm mất kiên nhẫn.
"Tô Ngưng Nguyệt, ngươi nhanh trở về cung của mình đi." Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Hoàng thượng trở nên không tốt lắm, cảm giác áp bức không nói nên lời!
Tất cả những người trong cung điện có mặt đều chấn kinh khi nghe những lời Hoàng thượng nói. Tất cả bọn họ đều cảm thấy rất sợ hãi, liệu Hoàng hậu nương nương có bị đày vào lãnh cung không? Đặc biệt là những người thường dựa dẫm vào Hoàng hậu lại càng lo lắng hơn.
Hoàng thượng dường như hiểu được suy nghĩ của cung nhân. Hắn ho khan một nói: "Trẫm vô cùng yêu thích Dật phi. Các ngươi đều lui ra đi. Hôm nay là ngày Dật phi sinh hạ. Tôi nhấn mạnh thêm lần nữa. Tất cả các ngươi đều đi ra ngoài. Trâm sẽ chiếu cố Dật phi. Ngay cả cung nhân trong điện Dật phi cũng lui ra."
Hoàng thượng có vẻ rất không vui khi Dật phi sinh non.
Sau khi đuổi mọi người đi, Hoàng thượng đến trước cửa sổ của Dật phi, ngồi xuống, cầm lấy tay của Dật Phi, trong mắt tràn đầy yêu thương, bản thân chinh chiến cả đời, hắn đã sớm chán ngấy những mưu mô trong triều, nhưng chỉ khi ở đây, ở bên Dật phi, hắn mới có thể có được một chút bình yên.
Bên kia, Tô Thần gặp phải phiền toái lớn, sau khi cả triều đình biết Hoàng thượng mù quáng sủng ái một người, nguyên một đám cường giả vây quanh hắn như cỏ xanh đầu tường đều quyết định đổi phe, Tô Thần cũng biết quan hệ giữa người với người từ xa xưa đã như vậy, nhưng trong lòng hắn có điều khó nói, hắn vẫn quyết định tìm đến Tô Mộc đại ca.
Tô Mộc đang cùng người trong cung đánh cờ, nhìn thấy nhị đệ đi vào với vẻ mặt bi thương, trong lòng đã hiểu được phần nào, cầm lên một quân cờ nói với Tô Thần: "Nhị đệ, ngươi xem ván cờ này đi, nghĩ bên nào có thể thắng?”
Tô Thần hiện giờ đang loạn hết cả lên, làm sao còn tâm tư mà xem cờ? Hắn nói với Tô Mộc: "Đã đến lúc nào rồi? Tại sao huynh còn có tâm trí chơi cờ ở đây? Huynh có biết tối hôm qua Hoàng thượng đã làm gì trong cung không?"
Tô Mộc thay vì tức giận lại mỉm cười: "Ha ha, nhị đệ, ngươi quá thiếu kiên nhẫn, nhìn thế cờ của ván cờ, có thể thấy được, đại ca của người đang bị cờ đen vây dồn vào thế hạ phong, nhưng ngươi xeml"
Nói xong, hắn nhẹ nhàng đặt quân cờ trắng trong tay lên bàn cờ, đôi mắt của Tô Thần cũng sáng lên: "Hả? Ca, thế cờ vừa rồi của huynh rõ ràng đang ở thế bất lợi, tại sao hạ một quân xuống lại đột nhiên lấy lại đà được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận