Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 467: Giải Quyết Vấn Đề Võ Đài (3)

Chương 467: Giải Quyết Vấn Đề Võ Đài (3)Chương 467: Giải Quyết Vấn Đề Võ Đài (3)
"Xong rồi..." Lúc này Hàn Mi Nhi đã không còn bình tĩnh như lúc trước, ngược lại lại sợ tới mức hoa dung thất sắc (*).
(*Hoa dung thất sắc: Ý chỉ khuôn mặt xinh đẹp hoảng hốt sợ hãi. )
"Làm sao bây giờ, ta nên làm gì bây giờ đây." Hàn Mi Nhi bỗng chốc mất đi người tâm phúc (*) nên cũng không biết phải làm sao để đối phó được với đại kiếp nạn bất ngờ này.
(*Người tâm phúc: Ý chỉ người rất thân cận, có thể tin cậy được. )
"Nương nương, nô tỳ có một cách, người xem thế nào?" Nha hoàn lớn mật đề nghị.
"Hử? Ngươi nói nghe thử xem, nhanh lên."
Hàn Mi Nhi muốn tử mã đương hoạt mã y (*).
(*Tử mã đương hoạt mã y: Tương đương với câu "Còn nước còn tát", ý chỉ việc cố gắng hết sức làm gì đó dù biết trước kết quả có thể sẽ không như mong muốn. )
"Buổi tối nô tỳ sẽ đóng giả thành muội muội của hung thủ đến nói với họ rằng nô tỳ nghe nói hung thủ sắp không qua khỏi nên muốn tới gặp mặt hắn lần cuối. Chờ sau khi nô tỳ vào sẽ cho hắn uống độc dược, làm như vậy chẳng phải hắn sẽ vĩnh viễn không nói ra được sao. Hơn nữa nếu như nô tỳ đóng giả làm muội muội của hung thủ rồi thì còn có ai sẽ hoài nghi nô tỳ nữa đây?" Nha hoàn còn tự cho là đúng thế là cũng bắt đầu hành động.
Mọi chuyện diễn ra đúng như nha hoàn dự đoán, thế nhưng nha hoàn chỉ đoán trúng được mở đầu nhưng lại không đoán trúng được kết cục. Ngay lúc nha hoàn đưa độc dược cho hung thủ thì đột nhiên có người lao tới đoạt độc dược đi.
"Hoá ra người đứng sau hung thủ chính là nương nương nhà ngươi." Bấy giờ Thiên Vũ Hàn mới từ trong bóng tối đi ra, hắn đứng trước mặt nha hoàn, nha hoàn lập tức quỳ xuống.
"Vương gia tha mạng, không phải ta, là nương nương nhà ta." Nha hoàn khai hết ra mọi chuyện.
Hoá ra Tiểu Lục và Hàn Mi Nhi đã quen nhau khi còn nhỏ, hơn nữa còn được coi như là thanh mai trúc mã. Sau này Hàn Mi Nhi vào cung nhưng Tiểu Lục lại không chịu từ bỏ hy vọng với Hàn Mi Nhi, hắn ta còn có ý đồ đi vào cung tìm Hàn Mi Nhi cho nên Hàn Mi Nhi mới nghĩ ra hạ sách này.
"Ngưng Nguyệt, con có thể giúp nương đi rửa những thứ này được không? Ta cảm thấy hơi khó chịu trong người." Trong lúc rửa đồ Diêu Xuân đột nhiên cảm thấy có hơi không thoải mái nên nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Vâng, nương để con làm cho. Nương làm sao vậy, bệnh cũ lại tái phát sao? Nương mau đi nghỉ ngơi đi." Tô Ngưng Nguyệt cũng cảm thấy rất sợ khi trông thấy sắc mặt tái nhợt cùng bộ dạng yếu ớt của mẫu thân. Không phải bệnh cũ của mẫu thân lại tái phát đó chứ, thế nhưng hệ thống canh tác của nàng còn chưa được thăng hết cấp cho nên hiện tại nàng cũng không thể cứu được mẫu thân. Mà hiện tại Tô Thần và Tô Mộc đều không có ở đây, trong nhà cũng chỉ có nàng và gia gia nên căn bản không tìm người đi gọi đại phu được. Tô Ngưng Nguyệt chỉ có thể ở nhà trông mẫu thân, đỡ Diêu Xuân về giường của mình.
"Nương ngồi xuống trước đi, để con đi rót một chút nước ấm cho nương uống một chút, chắc là sẽ tốt hơn thôi." Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Ngưng Nguyệt, không cần phải lo lắng cho nương, nương không sao cả, chỉ cần nghỉ ngơi một lát là ổn thôi, có lẽ do đêm qua không nghỉ ngơi tốt." Diêu Xuân trông thấy bộ dạng sốt ruột của Tô Ngưng Nguyệt thì có hơi không đành lòng mà nói với Tô Ngưng Nguyệt như vậy.
"Vâng, nương yên tâm nằm đi, chờ lát nữa Tô Thần và Tô Mộc trở lại rồi con sẽ ra ngoài tìm đại phu cho người." Tô Ngưng Nguyệt nói. "Không cần phải phiền toái như vậy đâu, nương không sao cả." Diêu Xuân thực sự không muốn bởi vì bệnh tình của mình mà phải mời đại phu đến, sức khỏe của mình thì mình rõ ràng nhất, mời đại phu gì đó rất phiền toái lại còn tốn không ít tiền, hài tử đều đang tuổi ăn tuổi lớn, lão nhân cũng cần phải bồi bổ sức khoẻ.
Một lát sau, Tô Thần và Tô Mộc đều trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận