Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 584: Xây Dựng Nền Móng. (2)

Chương 584: Xây Dựng Nền Móng. (2)Chương 584: Xây Dựng Nền Móng. (2)
Vương đại nương nói: "Đừng có so sánh Nguyệt nha đầu với những đứa trẻ khác, Nguyệt nha đầu thông minh lắm, nhà xưởng này và cả Tô gia trở nên giàu có như thế này đều là nhờ công lao của Nguyệt nha đầu, sau này chỉ cần đối với Nguyện nha đầu và Tô gia chân thành một chút là được, muội chân thành thì người nhà Tô gia cũng sẽ chân thành đối với muội, nếu như muội giở trò gì thì Nguyệt nha đầu sẽ không tha cho muội đâu."
Tú Nhi gật đầu nói: "Ta biết rồi, ta nhất định sẽ đối xử chân thành với Tô gia, hai me con ta chỉ muốn sống hết nửa sau cuộc đời một cách yên ổn thôi, nếu được như vậy là tốt nhất."
Vương đại nương cười nói: "Ta thấy Nguyệt nha đầu khá tốt với Hoan Hoan, không có việc gì có thể đi lại hỏi thăm nhau."
Tú Nhi mỉm cười gật đầu, nói: "Ta biết, lát nữa bảo Hoan Hoan thường xuyên tới nhà Tô gia một chút."
Vương đại nương nghe Tú Nhi nói vậy, vui vẻ yên tâm, cười nói: "Vậy mới phải chứ!" Nói rồi thì tiếp tục đi làm việc, Tú Nhi nhìn về phía mà Tô Ngưng Nguyệt rời đi, ánh mắt có chút phức tạp, Hoan Hoan khó hiểu nhìn Tú Nhi, nghi hoặc nói: "Nương, người không vui sao?"
Nghe thấy tiếng của Hoan Hoan, Tú Nhi bỗng dừng lại một chút, vội nói: "Sao có thế như vậy chứ, nương sao lại không vui được chứ, hai mẹ con ta có chỗ an thân, nương tất nhiên là phải vui chứ."
Hoan Hoan ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Tú Nhi, nói: "Nhưng Hoan Hoan cảm thấy nương không được vui."
Hoan Hoan vừa nói xong thì Tú Nhi lập tức bịt mồm Hoan Hoan lại, cẩn thận nhìn ngó xung quanh một lượt, thấy Vương đại nương vẫn đang làm việc không để ý về phía này mới thở phào, nhỏ giọng nói với Hoan Hoan: "Câu này không được nói lung tung, nương rất vui, sau này ai hỏi đều phải nói là vui, nghe rõ chưa?"
Hoan Hoan ngoan ngoan gật đầu, lúc này Tú Nhi mới thôi, thả Hoan Hoan ra và đứng lên đi giúp Vương đại nương, bên phía Tô Ngưng Nguyệt, giải quyết xong vấn đề ăn uống cho nhà xưởng nhỏ, sau đó liền trở vê nhà xương nhỏ, nói với Trung thúc một tiếng, bảo Trung thúc lát nữa cho người đi lấy cơm, sau đó thì trở vê Tô gia.
Trong sân nhà Tô gia, lão gia tử Tô gia đang nghiên cứu đi nghiên cứu lại đống nguyên liệu vừa mua về, thấy Tô Ngưng Nguyệt trở về, lão gia tử Tô gia lập tức chạy ra đón, vừa đi vừa nói: "A, cháu gái ngoan của ta, cuối cùng con cũng về rồi, để cho ông gia ta phải đợi bao nhiêu lâu."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn bộ dạng của lão gia tử Tô gia, không khỏi bật cười: "Gia gia, người sao vậy? Người đợi con làm gì?”
Lão gia tử Tô gia nịnh nọt nói: "Chẳng phải là đợi con về sao, dạy ta món mới mà lần trước con nói đấy!"
Nghe thấy lão gia tử Tô gia nói vậy, Tô Ngưng Nguyệt mới nhớ ra là mua nguyên liệu xong nhưng còn chưa dạy lão gia tử Tô gia cách làm, không khỏi xấu hổ nói: "Cái đó... gia gia, người để con uống miếng nước, nghỉ ngơi một lát trước đã có được không?”
Tô Ngưng Nguyệt nhìn dáng vê mong chờ của lão gia tử Tô gia, khóe miệng nhếch lên.
"Ừm ừm, được, vậy con mau vào nhà uống nước đi, cần cái gì thì cứ nói với gia gia."
Lão gia tử Tô gia nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì lập tức bảo Tô Ngưng Nguyệt nhanh vào trong đại sảnh, sau khi Tô Ngưng Nguyệt vào trong nhà liên lấy bình nước để ở trên bàn tự rót cho mình một ly nước, lúc chuẩn bị uống nước, cốc nước đã đưa lên đến miệng rồi, Tô Ngưng Nguyệt ngước mắt lên liên nhìn thấy lão gia tử Tô gia đang nhìn mình chằm chằm với vẻ mặt khẩn thiết, Tô Ngưng Nguyệt cầm cốc nước bối rối đơ luôn tại chỗ, cầm cốc nước mà cũng không biết có nên uống hay không.
Lão gia tử Tô gia như thể không nhìn thấy sự bối rối của Tô Ngưng Nguyệt vậy, vẫn nhìn nàng chằm chằm, Tô Ngưng Nguyệt khó xử uống một ngụm nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận