Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 660: Xung Đột (2)

Chương 660: Xung Đột (2)Chương 660: Xung Đột (2)
Đúng lúc này, một nam một nữ từ ngoài cửa tiến vào, trên mặt nữ nhân một mảnh sưng đỏ, tựa hồ là bị muỗi đốt hoặc là đã dùng sản phẩm gì đó không thể dùng.
Nam nhân kia vừa vào cửa kiền lớn tiếng quát tháo: "Ngự Nhan Phường" các ngươi bán loại đồ gì thế này? Các ngươi nhìn xem, nhìn xem mặt của nương tử ta đã đỏ cả rồi đấy."
Nghe thấy âm thanh này, những người mua hàng ở đây đều dừng động tác chọn đồ trong tay lại, sau đó ở bên cạnh hóng chuyện. Có thể đây chính là bản tính của con người, thích vô góp vui, bất luận chuyện đấy có liên quan đến mình hay không đều thích hóng náo nhiệt góp vui đôi chút.
Nam nhân kia thấy ánh mắt của mọi người đều đã nhìn về phía bọn họ liền lập tức lớn giọng hơn. Sau đó kéo bàn tay đang che mặt của nữ nhân của hắn ta xuống rồi nói: "Đây chính là đồ mà "Ngự Nhan Phường" nhà các người bán đấy, ngươi nhìn xem, tâm địa các ngươi cũng quá đen tối rồi đi, mặt của nương tử ta bây giờ đã biến thành cái dạng gì rồi."
Trực giác nhạy bén của Tô Ngưng Nguyệt nói cho nàng biết, hai người này tuyệt đối không đơn giản, rất có thể là người do đối thủ phái tới. Nàng biết lúc này bản thân tuyệt đối không thể phạm chút sai sót nào, nếu không chỉ sợ cửa tiệm này của nàng cũng không mở nổi nữa.
"Vị phu nhân này, mặt của ngươi là do dùng đồ trang điểm trong tiệm chúng ta bán nên mới trở nên như thế sao?"
Vị phu nhân kia gật gật đầu, lúc này nước mắt liên rơi xuống nói: "Ta vốn dĩ là một người yêu cái đẹp, đồ mà ta dùng cũng là thứ tốt nhất, nghe nói son phấn trong tiệm các ngươi đều là hàng tốt nhất, rất nhiêu người đã dùng thử. Ta cứ nghĩ giá cả đắt đỏ như vậy chắc chắn chất lượng của sản phẩm cũng phải tốt, vốn dĩ tướng công không đồng ý cho ta mua, nói là quá tốn tiên, thế nhưng không cưỡng lại được sự nài nỉ nhõng nhẽo của ta, cuối cùng vẫn là mua cho ta."
"Vốn dĩ ta vui mừng khôn xiết mà bôi lên mặt, thế nhưng ai biết được một ngày sau mặt ta đã bị sưng đỏ một mảng lớn, ban đầu ta còn nghĩ là do bản thân ăn nhầm thứ gì không nên ăn, cũng không hề nghi ngờ gì đến son phấn này, thế nhưng lúc ta tiếp tục bôi lên thì mặt ta lại lập tức sưng đỏ."
"Lúc này ta mới biết là do mấy món son phấn này hại mặt của ta."
Lời này vừa nói ra liền đánh vào lòng của đại đa số những nữ nhân ở đây, bởi vì tâm tư của mọi người đều giống nhau, bản thân vất vả lắm mới lấy được tiền từ tay trượng phu, muốn trở nên xinh đẹp hơn, có thể những thứ phấn son này không thể khiến cho người ta trở nên xinh đẹp, có thể còn khiến cho bọn họ bị hủy dung. Một màn này khiến cho mọi người đều hoảng sợ.
Tô Ngưng Nguyệt cũng thầm nghĩ, kẻ đứng sau chuyện này quả thật rất mưu mô, hắn ta biết đàn bà đanh đá thường khiến người ta chán ghét, nhưng mà nữ nhân nhu nhược luôn nhận được sự thương tiếc từ người khác.
Tô Ngưng Nguyệt có thể nhìn ra điểm bất thường, người lăn lộn trên thương trường như Bắc Minh chắc chắn cũng có thể cảm giác được có điều gì không đúng lắm. Hắn ta cau mày nói: "Đám người này tuyệt đối không phải người tốt lành gì, cẩn thận một chút."
Tô Ngưng Nguyệt gật gật đầu, sau đó nói: "Ừm, ta biết rồi, ta sẽ chú ý, ngươi yên tâm đi."
Nhìn đến đây, Tô Ngưng Nguyệt đứng ra nói: "Vị phu nhân này, nếu như thật sự là đồ của "Ngạn Nhan Phường" chúng ta khiến cho phu nhân khó chịu, vậy thì chúng ta nhất định sẽ phụ trách đến cùng. Thế nhưng, nếu như không phải trách nhiệm của chúng ta, vậy thì phu nhân, chính phu nhân phải tự giải quyết cho ổn thỏa."
Nam nhân kia nghe được lời này lập tức cả giận nói: "Ngươi có ý gì, ngươi đây là muốn uy hiếp chúng ta sao? Ta nói cho ngươi biết, không dễ vậy đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận