Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 739: Giải Cứu Thành Công

Chương 739: Giải Cứu Thành CôngChương 739: Giải Cứu Thành Công
Hai nữ tử với quan điểm không hợp nhau cứ như vậy tiếp tục mặc kệ nhau cho đến khi đi đến phủ Trương.
Trong Trương phủ, Tô Mộc sớm đã nghĩ ra hàng nghìn, hàng vạn cách để dày vò Đường Kiệt và Đường Ý đến chết rồi. Đợi đến khi nhà họ Đường đến trước cửa, Trương đại nhân nói với Tô Mộc: "Đại nhân, những người người đợi đã đến."
Tô Mộc đang nghịch cốc trà trong tay, sau đó nói: "Cho họ vào đi."
Đường Kiệt dẫn theo gia đình họ, sau đó bước vào, Tô Ngưng Nguyệt thấy Tô Mộc, nước mắt như sắp rơi xuống, nàng thực sự không ngờ Tô Mộc sẽ đến, vốn nàng đã tính dựa vào năng lực của mình, nhưng may mắn có Tô Mộc ở đây.
Tô Ngưng Nguyệt nghĩ rằng cuối cùng thì nàng cũng là nữ tử có ca ca thương yêu. Như này thật tốt.
Tô Mộc nhìn Tô Ngưng Nguyệt, nghĩ rằng, gương mặt bé nhỏ của muội muội mình sao lại trở nên xanh xao như vậy? Cái nhà họ Đường đáng chết, thật sự quá quắt quá, bản thân quyết không bỏ qua cho bọn họ.
Đường Kiệt nhìn thấy Tô Mộc lập tức quỳ xuống, sau đó nói: "Hạ quan Đường Kiệt, bái kiến đại nhân."
Tô Mộc không bảo ông ta đứng dậy, chỉ nhìn ông ta chăm chú một lúc, sau đó hỏi: "Ngươi chính là Đường Kiệt, tổng tham mưu Đường?"
Đường Kiệt mở miệng: "Bẩm đại nhân, hạ quan chính là Đường Kiệt."
"Ý tưởng lên núi khai thác than cũng là do ngươi nghĩ ra à?" Tô Mộc giả vờ không để tâm mà hỏi. Đường Kiệt nghĩ, đúng là không phải do mình làm, nhưng nếu như nói là mình làm thì có làm sao nào? Dù sao ngoại trừ Tô Ngưng Nguyệt ra thì cũng không có ma quỷ nào biết chuyện. Nhưng mà Tô Ngưng Nguyệt đã ở trong tay mình rồi, chắc rằng nàng cũng sẽ không nói ra lời gì không hay. "Bẩm đại nhân, quả đúng là ý tưởng của hạ quan, hạ quan vì biện pháp này đã dày công nghiên cứu mấy năm, vào cuối năm ngoái, cuối cùng ta đã thành công. Đại nhân, sau này những người ở trên thảo nguyên của chúng ta sẽ không cần mỗi năm chịu đựng cơn lạnh nữa."
Tô Mộc nghe có vẻ cũng khá vui, trên mặt còn mang một nụ cười, sau đó nói: "Đường đại nhân còn quỳ ở dưới đất làm gì? Đường đại nhân chính là trụ cột của đất nước đấy."
Đường Kiệt nhanh chóng đứng lên, ông ta biết rõ những này không dễ bị phát hiện.
Tô Mộc nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt và sau đó nói: "Đúng rồi, đó là tân nương tử của cháu trai của ngươi à?" Đường Kiệt nhìn Tô Ngưng Nguyệt, lập tức cười tươi như hoa, sau đó nói: "Đúng vậy, Ngưng Nguyệt, mau ra mắt đại nhân." Sau đó nói với Tô Mộc: "Đại nhân, đây là cháu dâu nhà ta, ca ca của nàng ta cũng làm quan ở trong kinh thành, nói không chừng cũng quen biết với đại nhân đây?"
Tô Mộc có vẻ hứng thú, sau đó nói: "Vậy sao? Đường đại nhân, ngươi có biết không? Ta cũng có một muội muội, vừa đúng cũng tên là Tô Ngưng Nguyệt, vừa đúng, muội ấy cùng cháu dâu của người giống nhau như đúc. Đường đại nhân, ngươi nói xem có phải rất trùng hợp không?”
Đường Kiệt lúc này còn có gì mà không hiểu, Tô Mộc chính là người ca ca đó của Tô Ngưng Nguyệt, bây giờ nhất định là do muội muội xảy ra chuyện rồi, giờ đến đây tìm người. Bản thân hôm nay nhất định không thể qua khỏi kiếp nạn này, chỉ mong vị đại nhân này có thể hạ thủ lưu tình.
"Đại nhân, có thể người không biết, là bởi vì cháu dâu đó của ta khâm phục cháu trai nhà ta, cho nên mới tình nguyện ở lại, thành thân với cháu trai của ta."
Nói xong, Đường Kiệt liếc mắt ra hiệu cho Đường Ý, sau đó Đường Ý lập tức quỳ xuống, nói: "Tô đại nhân, nếu người là ca ca của Ngưng Nguyệt, vậy thì cũng chính là đại cữu ca của ta. Đại cữu ca, ta tên là Đường Ý, ta thực lòng thích Ngưng Nguyệt, xin người hãy thành toàn cho bọn ta."
Tô Mộc thật sự không tưởng tượng được, muội muội của mình sắp trở thành hoàng hậu rồi, lại còn có người thương nhớ."Ôi, ngươi thích muội muội ta? Nhưng muội muội ta đã định hôn rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận